Yến Li đút cho nàng mấy muỗng canh gà, thấy Thu Nguyệt cầm cái bọc trang sức quen mắt, nhẹ giọng hỏi: “Mũ phượng và mấy bộ xiêm y đó là nàng chuẩn cho Thu Nguyệt?”
“Nếu thì nghĩ ?” Vân Mạt liếc một cái rõ dài.
Dùng đầu ngón chân để nghĩ, nàng cũng đàn ông chắc chắn tưởng rằng nàng tìm cha khác cho Đồng Đồng, cho nên hôm qua mới kích động như . Nhớ chuyện xảy ngày hôm qua, mặt già của nàng chút hồng, chợt, cô nhíu mày, đưa tay sờ bụng .
Yến Li thấy nàng vuốt ve bụng, đôi mày tuấn cũng nhíu , sợ hành vi ngày hôm qua của ông sẽ ảnh hưởng đến đứa trẻ.
Thu Nguyệt mở hộp trang sức , khi thấy rõ mũ phượng bên trong, một đôi mắt đều trợn tròn.
“Chị… Mạt Tử, chiếc mũ phượng tốn bao nhiêu tiền ?” Cô đếm thử, đó nạm mười mấy viên trân châu và đá quý, ánh tuyết, mỗi một viên đều lấp lánh sáng ngời.
Trần thị và Mã Chi Liên từng thấy qua một chiếc mũ phượng xa hoa như , quả thực kinh ngạc. Đặc biệt là Mã Chi Liên, ngoài vẻ kinh ngạc, trong con ngươi còn chút ngưỡng mộ.
“Trân châu và đá quý dùng để chiếc mũ phượng là mang từ Hải Vực về, tốn bao nhiêu tiền .” Vân Mạt thấy bộ dạng trợn mắt há mồm của Thu Nguyệt, khẽ cong khóe môi.
Thu Nguyệt lúc mới nhớ , lúc Vân Mạt trở về nhắc đến chuyện trân châu ở Hải Vực bán theo cân.
“Chị Mạt Tử, em thật cảm ơn chị thế nào.” Thu Nguyệt mở bọc , thấy bên trong vài bộ xiêm y, bộ nào cũng , cảm động đến đỏ cả hốc mắt Vân Mạt.
Vân Mạt thấy hốc mắt cô đỏ hoe, : “Muốn cảm ơn , thì quản lý tiệm rau củ đậu hũ cho , kiếm thêm chút tiền.”
“Nhất định.” Thu Nguyệt đầy tự tin gật đầu.
Vân Mạt chuyển ánh mắt sang phía Mã Chi Liên, thấy vẻ mặt ngưỡng mộ của cô: “Chi Liên tử, chờ em xuất giá, cũng sẽ cho em một chiếc mũ phượng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-760.html.]
Mã Chi Liên thiết với Vân Mạt bằng Thu Nguyệt, cô Vân Mạt , vài phần bất ngờ.
“Chị Mạt Tử, em…” Cô liếc mắt về phía Vân Mạt, trong lòng chút ngại ngùng nhận. Mặc dù cô ngưỡng mộ Thu Nguyệt thể đội mũ phượng khăn choàng gả cho Mạc Thanh Sơn, nhưng đó cũng chỉ là ngưỡng mộ mà thôi.
“Em và Thu Nguyệt giống , trong lòng đều là em gái.” Vân Mạt cô ngại ngùng.
“Chị Mạt Tử!” Nghe hai chữ “em gái”, Mã Chi Liên cảm động đến gần như rơi nước mắt. “Có chị như chị thật .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Cô là do Quế thị nhận nuôi. Trước đây, lão thái thái căn bản coi cô là cháu gái, Mã Đại Lang và Mã Nhị Lang cũng để cô mắt. Mặc dù Quế thị và Mã Thành Tử yêu thương, nhưng bên cạnh chị em, chung quy vẫn là cô độc.
Nhìn Vân Mạt uống xong bát canh gà, Trần thị, Thu Nguyệt và Mã Chi Liên lúc mới rời .
Trong phòng chỉ còn Vân Mạt, Yến Li và Vân Hiểu Đồng. Vân Hiểu Đồng bò lên giường, cẩn thận dựa bên bụng Vân Mạt.
“Đồng Đồng, con gì?” Vân Mạt thấy con trai bảo bối đang áp đầu bụng .
“Mẫu , đừng ồn.” Vân Hiểu Đồng dấu im lặng với Vân Mạt, tiếp tục nhẹ nhàng áp đầu bụng nàng. “Con hỏi xem em gái ăn no .”
“…” Lời của con trai bảo bối Vân Mạt chút nên lời.
Không con đầu đều thích em ? nàng phát hiện, nàng mang thai, nhóc còn hưng phấn hơn bất kỳ ai.
Vân Hiểu Đồng áp bụng Vân Mạt nhỏ hai câu, Nhiếp Chính Vương ôm , ném sang một bên.
Nhiếp Chính Vương nhíu mày với con trai, : “Con trai, con bồi dưỡng tình cảm em với em gái xong , bây giờ đến lượt cha bồi dưỡng tình cảm cha con với em gái.”
Căn bản hỏi qua ý kiến của Vân Mạt, Nhiếp Chính Vương nghiêng xuống, học theo bộ dạng của Vân Hiểu Đồng, áp tai bụng Vân Mạt, một tay nhẹ nhàng vuốt ve bụng nàng, : “Con gái bảo bối, con ăn gì, cho cha , cha sẽ cho con.”