Vân Mạt thấy ông bận rộn xuôi ngược, đến nỗi mặt dính cả một ít vệt tro đen, nỡ từ chối, bèn hé miệng, thử ăn một muỗng cháo.
Cháo Lâm Canh nấu quả thực ngon, thơm mềm ngọt ngào. Nàng ăn một miếng, cảm giác nôn.
Yến Li thấy nàng chịu ăn, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Ông múc từng muỗng một, cho đến khi nàng uống hết cả bát cháo. “Còn ăn trứng gà ? Ta bóc cho nàng.”
Ông cầm lấy một quả trứng gà rừng, huơ huơ mặt Vân Mạt.
Vân Mạt thẳng ông, thấy trong đôi mắt sâu thẳm của ông vẻ mong chờ, nỡ từ chối: “Vâng.”
Nàng nuôi mấy con gà rừng đó, khi Tiên Nguyên Phúc Cảnh tinh lọc, trứng chúng đẻ tự nhiên sẽ bổ dưỡng hơn trứng gà bình thường, ăn sẽ cho thai nhi.
Yến Li thấy nàng gật đầu, khóe miệng nở một nụ ấm áp, động tác nhanh nhẹn bóc vỏ trứng, từng chút một đút cho nàng ăn.
Vân Mạt nhai, : “Yến Li, bảo Lâm thúc đừng nấu trứng gà rừng nữa. Mấy quả trứng đó cố tình để , chuẩn để ấp gà con.”
“Được.” Vân Mạt bây giờ chính là bảo bối, bất kể yêu cầu gì, Yến Li đều sẽ chút do dự mà đồng ý. “Trưa nay, dặn Lâm già hầm tổ yến cho nàng ăn.”
Tin tức Vân Mạt mang thai nhanh lan truyền. Đến trưa, Hạ Cửu Nương, Thu Nguyệt, Quế thị, Mã Chi Liên, và Trần thị nhà họ Điền đều kéo đến Vân Trạch để chúc mừng Vân Mạt.
“Chị Mạt Tử, rể, chúc mừng hai .” Thu Nguyệt vẻ mặt tươi quét qua Vân Mạt và Yến Li.
Nhiếp Chính Vương hôm nay tâm trạng đặc biệt . Thấy Hạ Cửu Nương và đến chúc mừng, khuôn mặt tuấn mỹ vô song của ông suốt buổi đều rạng rỡ nụ . Khi Thu Nguyệt chúc mừng, ông càng nể tình mà cong môi với cô.
Thu Nguyệt chằm chằm động tác cong môi của ông, chút thụ sủng nhược kinh.
“Anh rể, nên nhiều hơn. Anh lên còn rạng rỡ hơn cả mặt trời trời nữa. Anh mà thêm vài , chừng tuyết bên ngoài cũng nụ của tan chảy mất.” Thấy nụ nơi khóe miệng của Nhiếp Chính Vương, lá gan của Thu Nguyệt lập tức tăng lên mấy cấp, thế mà dám trêu đùa ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-757.html.]
“Vân nhi, nụ của thật sự giống như lời Thu Nguyệt , rạng rỡ hơn cả mặt trời ?” Yến Li liếc nhẹ Thu Nguyệt một cái, chuyển ánh mắt sang Vân Mạt.
Vân Mạt tặng ông một cái lườm rõ dài: “Chàng bớt tự sướng , Thu Nguyệt đây là đang khen tặng đó.”
“Ọe…”
Đang trò chuyện, Vân Mạt trong lòng đột nhiên dâng lên một cơn buồn nôn, một nữa nôn khan mặt .
Vân Hiểu Đồng ở đầu giường, thấy Vân Mạt nôn khan dữ dội, vội vàng đưa tay nhẹ nhàng vỗ lưng nàng, giúp nàng thuận khí.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Vân Mạt gục nôn nửa ngày, cảm giác dày trống rỗng, lúc mới hữu khí vô lực xuống gối.
Vân Hiểu Đồng đặt bàn tay nhỏ lên bụng phẳng của nàng, từng chút một nhẹ nhàng xoa. “Tiểu ngoan, em ngoan ngoãn ở trong bụng nhé, đừng hành hạ nữa. Chờ em đời, trai sẽ dắt em chơi.” Giọng điệu chuyện dáng một cả.
Thu Nguyệt che miệng : “Đồng Đồng, cháu trong bụng cháu là tiểu ?”
“Bởi vì cháu một tiểu .” Vân Hiểu Đồng nhướng mày, vẻ mặt như thể đó là điều hiển nhiên.
Vân Mạt: “…”
Cái tính bá đạo thật giống hệt cha nó.
“Lỡ như là một tiểu thì ?” Thu Nguyệt cố ý trêu nó.
“Không lỡ như, cháu là tiểu thì nhất định là tiểu .” Cậu nhóc trả lời Thu Nguyệt, tiếp tục dùng tay nhẹ nhàng xoa bụng Vân Mạt, đó chuyển ánh mắt xuống bụng nàng, dùng giọng điệu mềm mại : “Muội , em ?”
Dáng vẻ bá đạo ấm áp của nó cho Hạ Cửu Nương, Quế thị và đều bật ha hả.
Yến Li cũng giống như Vân Mạt, chút cạn lời với con trai nhà : “Thằng nhóc thối, cha còn là con gái con trai, con chắc chắn như là em gái ?” Kiểu bá đạo vốn là độc quyền của ông.