Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 756

Cập nhật lúc: 2025-08-21 10:31:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quãng đường mười dặm về về, cộng thêm việc hiệu thuốc bốc thuốc, sự thúc giục của Nhiếp Chính Vương, chỉ tốn mất ba khắc đồng hồ.

“Vương gia, để hạ thần sắc thuốc.” Vô Niệm thấy Yến Li xách thuốc dưỡng thai sải bước về phía nhà bếp, vội vàng theo , định nhận lấy thuốc từ tay ông.

Ở làng Dương Tước lâu như , cô gái nhỏ học cách nhóm lửa.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Nhiếp Chính Vương nhớ cảnh tượng Vô Niệm từng rửa rau, dùng ánh mắt nghi ngờ quét qua cô một cái: “Không cần, tự sắc thuốc.”

Vô Niệm nhận ánh mắt nghi ngờ của Nhiếp Chính Vương, bàn tay đang đưa liền cứng giữa trung.

Nhiếp Chính Vương thu hồi ánh mắt, xách thuốc, lao như gió nhà bếp.

Lâm Canh thấy Nhiếp Chính Vương xách thuốc , ông còn kịp phản ứng, Nhiếp Chính Vương chạy đến tủ bát, bắt đầu tìm siêu đất để sắc thuốc, sợ đến mức vội vàng ném con d.a.o phay xuống, qua giúp đỡ: “Thiên tuế, ngài cứ để thuốc của phu nhân ở đây, sẽ sắc cho.”

Nhiếp Chính Vương tìm trong tủ bát một hồi, cuối cùng cũng tìm một cái siêu đất, hai tay nâng niu ôm . “Lâm già, việc sắc thuốc cứ để , ông phụ trách bồi bổ cho phu nhân .”

Trong lúc chuyện với Lâm Canh, Nhiếp Chính Vương rửa sạch siêu đất, mở gói thuốc dưỡng thai bốc, cẩn thận đổ trong, thêm một lượng nước .

Lâm Canh một bên, xem đến há hốc mồm. “Thiên tuế, giúp ngài nhóm bếp lò.”

Nhóm bếp lò là một việc cần kỹ thuật, ông tự nhiên cho rằng một vị Nhiếp Chính Vương cao cao tại thượng chắc chắn sẽ .

“Không cần, ông mau bữa sáng cho phu nhân , đừng để phu nhân đói.” Nhiếp Chính Vương bình thản trả lời, bộ tâm trí đều đặt Vân Mạt. Thấy ông bưng siêu đất đến bếp lò, xắn tay áo lên, động tác thành thục nhóm lửa, đó đặt siêu thuốc lên bếp.

Lâm Canh thấy ông thuần thục như , một đôi mắt đều trợn tròn, trong lòng thầm nghĩ, đây e rằng là vị Nhiếp Chính Vương bình dân nhất trong lịch sử.

Yến Li sắc xong thuốc dưỡng thai, bữa sáng của Lâm Canh cũng xong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-756.html.]

Lâm Canh múc một bát canh cá, một bát cháo, hai quả trứng gà rừng, chuẩn mang phòng cho Vân Mạt.

Nhiếp Chính Vương sắc xong thuốc qua xem, hài lòng mà nhíu mày: “Phu nhân hiện tại là một ăn, hai tiêu hao, hai quả trứng gà mà đủ.” Vừa , ông nhận lấy khay thức ăn từ tay Lâm Canh, bỏ thêm một quả trứng gà bát, cùng với thuốc dưỡng thai, bưng khỏi nhà bếp.

“Tổ yến mua về , đến trưa nhớ hầm cho phu nhân ăn.” Nhiếp Chính Vương bưng đồ vài bước, đầu nhắc nhở Lâm Canh.

“Ồ.” Lâm Canh "ồ" một tiếng, ngây tại chỗ, ngơ ngác Nhiếp Chính Vương rời .

Thật , ông , phu nhân hiện tại đang ốm nghén, e là ăn nhiều đồ như .

Nhiếp Chính Vương trực tiếp mang bữa sáng và thuốc dưỡng thai đến giường Vân Mạt. “Vân nhi, ăn sáng thôi.”

Vân Mạt đang buồn nôn chết, nôn lâu, giờ phút giường, mắt nhắm nghiền, cả mơ màng. Giọng ấm áp của Yến Li vang lên bên tai, nàng mới từ từ mở mắt.

“Ọe…” Ngửi thấy mùi canh cá, nàng gục giường nôn ọe. “Yến Li, canh cá tanh quá, mau mang , ọe…”

Yến Li thấy nàng nôn đến nước mắt cũng chảy , tim đột nhiên thắt . Không còn quan tâm canh cá cho thai phụ nữa, ông trực tiếp mang bát canh đó đặt sang một bên. “Vậy đỡ hơn ?”

Vân Mạt hít một khí lạnh, cảm thấy trong lòng thoải mái hơn một chút, thể mềm nhũn dựa gối. Yến Li vội vàng kê gối cho nàng, để nàng dựa thoải mái hơn.

“Yến Li, ăn gì cả.”

Nàng phát hiện, cứ ngửi thấy mùi đồ ăn là trong lòng khó chịu.

“Không ăn .” Yến Li đưa tay bàn ăn, bưng bát cháo lên. “Nàng thử món cháo xem, cháo ngon, thơm ngọt, mùi tanh.”

Ông , múc một muỗng, đưa lên miệng nhẹ nhàng thổi, đưa đến bên miệng Vân Mạt.

Loading...