Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 742

Cập nhật lúc: 2025-08-21 10:30:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liên tiếp kiểm tra vài con trai ngọc, bên trong đều trân châu, mấy viên đều là nhiều màu. Nàng đếm thử, nhiều nhất đến năm loại màu sắc. Ngoài , còn trân châu đen, trân châu hồng. Nàng phát hiện, những con trai ngọc nuôi trong Thánh Linh Hồ sản xuất trân châu còn lấp lánh hơn cả trân châu ở Hải Vực. Sau khi xem xét tình hình sinh trưởng của trai ngọc, nàng lấy mấy miếng phỉ thúy xem. Những miếng phỉ thúy cất đây cũng giống như trai ngọc, kích thước lớn hơn ít, độ trong suốt cũng rõ ràng hơn. Ví dụ, những miếng vốn là phỉ thúy Thủy tinh chủng, trực tiếp nâng cấp thành Băng chủng. Sau một hồi xem xét, nàng vui đến miệng khép . Phen phát tài to .

Nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm hôm , Vân Mạt lên huyện Tỉ Quy để tìm hiểu tình hình của xưởng Vân Ký và tiệm rau củ đậu hũ. Bên xưởng Vân Ký, hai vợ chồng Tôn Thanh và Điền Tiểu Thảo quản lý công việc đấy. Sau khi món lòng dồi và dồi huyết heo tạo chút danh tiếng, chỉ tự tìm đến cửa đặt hàng, mà những đến đặt hàng cả thương nhân và cả những đặt để ăn Tết. Trải qua sự nỗ lực mở rộng của Vô Tâm, ít tửu lầu cũng đến xưởng đặt hàng. Tóm , trong thời gian nàng ở đây, việc ăn hơn nhiều.

Từ xưởng Vân Ký , Vân Mạt đến tiệm rau củ đậu hũ. Tiệm mở muộn hơn một chút, việc ăn bằng xưởng Vân Ký, nhưng so với thời gian , cũng hơn nhiều.

Gần đến cuối năm, việc ăn quả nhiên khởi sắc, Vân Mạt lúc mới yên tâm.

Bên phía Văn Hương Lâu, việc ăn cũng hơn một tháng nhiều. Lúc Vân Mạt đến, còn đến giữa trưa, nhưng trong đại sảnh lầu một đông nghịt khách.

“Vân cô nương, cô về ?” Hà Hướng Tiền thấy Vân Mạt , vẻ mặt nhiệt tình chào hỏi.

Vân Mạt đưa chiếc ô giấy che tuyết trong tay cho Vô Tâm, mỉm , về phía Hà Hướng Tiền, gật đầu : “Hà chưởng quỹ, hôm nay ăn ?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Hà Hướng Tiền đáp: “Gần đến cuối năm, nhiều mở tiệc chiêu đãi bạn bè thích, cho nên việc ăn mới như .”

Vân Mạt trong lòng hiểu rõ, khí mời khách ăn uống quả thực nét tương đồng với thời hiện đại.

Hà Hướng Tiền tiếp tục : “Nói , còn cảm ơn kiến nghị bán món cá nấu Tứ Xuyên và cá nướng của Vân cô nương. Gần đây trời lạnh ghê gớm, ít khách đến Văn Hương Lâu đều gọi món cá nấu và cá nướng. Hai món vị cay nóng, chống lạnh, thời tiết ăn ấm cực .”

Vân Mạt liếc đại sảnh, bình thản : “Hà chưởng quỹ, ngày nào cũng nhiều khách như ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-742.html.]

.” Hà Hướng Tiền gật đầu. “Đến buổi tối, các phòng riêng lầu hai đều còn chỗ.” Trừ Trúc Uyển tiếp khách, các phòng riêng khác đều còn trống.

“Làm ăn như .” Vân Mạt cảm thán một tiếng. Khó trách Lâm Canh với nàng, dạo Văn Hương Lâu mỗi ngày đều cần nhiều cá hơn. Mà nàng thật sự ngờ, món cá nấu Tứ Xuyên và cá nướng hoan nghênh đến , vượt qua dự kiến của nàng. “Hà chưởng quỹ, Văn Hương Lâu ăn như , cá mang đến căn bản là đủ dùng .” Vừa , nàng nhíu mày. Cứ theo đà , cá ở đầm Vụ Phong căn bản đủ để cầm cự qua mùa đông . Đến lúc đó cá, việc ăn nguội lạnh , e là .

Điều Vân Mạt lo lắng cũng chính là điều Hà Hướng Tiền đang phiền muộn. “Vân cô nương, cô đầu óc linh hoạt, mau nghĩ cách .”

Ban đầu, ông định dùng cá nuôi nhân tạo để thế cá tự nhiên ở đầm Vụ Phong, nhưng nghĩ thì thôi. Cá tự nhiên ở đầm Vụ Phong vị ngon hơn cá nuôi nhiều. Lỡ như khách hàng phát hiện cá đổi, thích, chỉ giải quyết vấn đề mà ngược còn hỏng cả thương hiệu của món cá nấu Tứ Xuyên và cá nướng.

Vân Mạt một tay khoanh ngực, tay chống cằm suy nghĩ một hồi, mới nhướng mày Hà Hướng Tiền: “Hay là thế , chúng cho mắt hai món ăn mới.”

“Vân cô nương, chúng lên phòng riêng chuyện .” Đôi mắt Hà Hướng Tiền lóe lên. Từ lời của Vân Mạt, ông ngửi thấy mùi tiền. “Vừa , công tử gia hiện cũng đang ở Văn Hương Lâu.”

“A Triệt ở đây ?” Vân Mạt còn đang nghĩ, chờ xong việc sẽ đến Tuân phủ gặp Tuân Triệt. Bình an trở về, cũng nên tự đến báo một tiếng.

Hà Hướng Tiền giao việc ở quầy cho một tiểu nhị, dặn dò vài tiếng, dẫn Vân Mạt lên Trúc Uyển ở lầu hai.

Cốc cốc cốc… Ông gõ vài cái lên cửa: “Công tử, Vân cô nương đến.”

“Mạt nhi.” Tiếng Hà Hướng Tiền truyền nhà, Tuân Triệt ngẩng đầu lên khỏi sổ sách, ánh mắt quét về phía ngoài cửa. “Hà thúc, mời Mạt nhi .”

Giọng thanh đạm của Tuân Triệt dứt, Hà Hướng Tiền lúc mới đẩy cửa Trúc Uyển : “Vân cô nương, mời .”

Vân Mạt lịch sự gật đầu, bước về phía Tuân Triệt: “A Triệt, gần đây sức khỏe vẫn chứ?” Vừa , nàng đảo mắt, thấy bên cạnh Tuân Triệt đặt hai chậu than lớn, ngoài , đầu gối còn đắp một lớp da cừu dày.

Loading...