Hỏa long thấy Yến Li nhận lấy Hỏa Linh Chi, bèn vẫy đuôi, : “Đây là gốc Hỏa Linh Chi duy nhất trong trời đất. Một ngàn năm , đặt gốc Hỏa Linh Chi cuối cùng trong Hư Đỉnh, mới thể bảo tồn đến nay.”
“Tại , đây là gốc Hỏa Linh Chi duy nhất trong trời đất?” Yến Li nhíu mày, chằm chằm gốc Hỏa Linh Chi nhận , ánh mắt chút tối .
Nụ mặt Vô Tình cũng biến mất. Một gốc Hỏa Linh Chi chỉ thể cứu một , trong khi cả Vương gia và tiểu công tử đều mắc chứng Hàn Huyết. Phải đây? Dựa sự hiểu của về Vương gia, ngài thể nào bỏ rơi tiểu công tử .
Trong mắt hỏa long phủ một lớp ảm đạm, chìm hồi ức xa xăm: “Gốc Hỏa Linh Chi là do mang từ đảo Ngọc Hoa Tiên về từ một ngàn năm .”
Về chuyện đảo Ngọc Hoa Tiên, ngoài Vàng , Vân Mạt rõ hơn bất kỳ ai. Một ngàn năm , đảo Ngọc Hoa Tiên quả thực nhiều Hỏa Linh Chi, nhưng từ khi ngoại tộc xâm lấn, nhiều tiên thảo đảo đều tuyệt chủng, Hỏa Linh Chi là một trong đó. Hơn nữa, đảo Ngọc Hoa Tiên của ngàn năm chính là Tiên Nguyên Phúc Cảnh trong gian của nàng.
Chuyện liên quan đến đảo Ngọc Hoa Tiên, Vân Mạt cũng với Yến Li. Nghe hỏa long , Yến Li tin lời nó, rằng gốc Hỏa Linh Chi trong tay ông quả thực là gốc duy nhất trong trời đất.
Ông cúi mi, ánh mắt chút u buồn dán chặt gốc Hỏa Linh Chi trong tay. Cứu con trai thì thể ở bên phụ nữ yêu dài lâu. Bỏ rơi con trai để kéo dài mạng sống của , ông .
Vân Mạt cảm thấy cảm xúc của Yến Li đúng, liền ông bằng ánh mắt ôn hòa: “Sao ?”
“Không gì.” Yến Li ngẩng khuôn mặt chút mệt mỏi lên. “Đại chiến một trận, mệt một chút thôi.” Sợ Vân Mạt phát hiện manh mối, ông vội vàng che giấu hết cảm xúc sa sút.
Ông che giấu cảm xúc giỏi, Vân Mạt cũng điều gì.
“Sau khi trở về, nghỉ ngơi cho mấy ngày nhé.” Vân Mạt dịu dàng , trong con ngươi là sự quan tâm dành cho Yến Li.
“Được.” Yến Li nhận ánh mắt dịu dàng của nàng, cong khóe môi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-730.html.]
Tặng xong Hỏa Linh Chi, hỏa long lấy một miếng vảy, đưa đến mặt Yến Li: “Đây là vảy của . Khi nào ngươi cần giúp đỡ, hãy nhỏ m.á.u lên vảy, tự nhiên sẽ cảm nhận và đến trợ giúp.”
Yến Li nhận lấy miếng vảy màu đỏ sậm, cùng với Hỏa Linh Chi cất trong lòng.
Vân Mạt nhớ , làng Viêm Hỏa vì hỏa long mà sống trong địa ngục, liền với nó: “Thần long, ngài chiếm cứ núi Thương Sơn , dân làng Viêm Hỏa vì ngài mà sống một ngày bằng một năm trong địa ngục ?”
Ánh mắt hỏa long quét về phía Vân Mạt, chút áy náy: “Ta sống mấy ngàn năm, quá cô đơn.”
“Quá cô đơn, cho nên mới cầm tù dân làng Viêm Hỏa?” Vân Mạt thuận miệng suy ngẫm ý của nó.
Nghe lý do của hỏa long, Vô Tâm tức đến mặt đỏ lên: “Ngươi , ngươi như hại c.h.ế.t bao nhiêu ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Lý do chó má gì ? Chỉ vì cô đơn mà giam cầm bao nhiêu vô tội bạn.
“Thôi, là của , sẽ tự đền bù.” Thân hình khổng lồ của hỏa long vặn vẹo giữa trung, cưỡi mây bay thẳng lên trời. Chợt, mây đen giăng kín, từng đạo tia chớp xé rách bầu trời, tiếng sấm chợt vang. Sau một trận sấm sét, những hạt mưa lớn bằng hạt đậu lách tách rơi xuống, rơi những tảng đá nóng bỏng.
Vô Tâm đưa tay hứng những hạt mưa, kích động đến mức nước mắt lưng tròng: “Mưa , cuối cùng cũng mưa .”
Không chỉ Vô Tâm kích động, mà cả những dân làng đang tiến về phía núi Thương Sơn cũng vô cùng kích động.
“Mưa , làng Viêm Hỏa cứu .” Cha cô hứng một vốc nước mưa mát lạnh, đưa lên miệng, uống cạn.
Bao nhiêu năm nay, ông gần như quên mất hương vị của nước mưa.
“Cha, mau xem, là con quái long núi Thương Sơn, là con quái long đó đang mưa.” Anh trai của Vô Tâm lau vệt nước mưa mặt, đưa tay chỉ lên trời.