“Muội , nên cảm ơn đưa đến tiễn Nhị công tử đoạn đường cuối cùng.” Điệp phu nhân khóe miệng mỉm , dáng vẻ quý phái bức đến bên cửa sổ, lưng Thanh Loan phu nhân.
Thanh Loan phu nhân xoay . Dù tính tình luôn ôn hòa, nhưng giờ phút , bà cũng Điệp phu nhân với ánh mắt tràn đầy phẫn hận. “Điệp phu nhân, bà cố ý ? Bà đưa đến đây chính là để tra tấn , đúng ?”
“Muội thật thông minh.” Ánh mắt Điệp phu nhân lạnh lùng, giọng cũng lạnh lẽo. “Thanh Loan, chính là cho ngươi tận mắt thấy, con trai ngươi con trai dẫm chân, c.h.ặ.t đ.ầ.u như thế nào. Con trai ngươi thành chủ sủng ái thì chứ? Cuối cùng, lên vị trí thành chủ, là con trai của .”
Khi , con ngươi bà lưu chuyển hận ý nồng đậm. Rõ ràng, con trai bà mới là trưởng công tử của Thành Chủ Phủ, nhưng lão quỷ Đông Minh Anh đó cứ luôn sủng ái Đông Minh Ngọc, thậm chí còn ý định truyền vị trí thành chủ cho Đông Minh Ngọc.
Thanh Loan phu nhân chằm chằm khuôn mặt dữ tợn của Điệp phu nhân, nghiến răng, nắm lấy cánh tay bà : “Bà hận như , g.i.ế.c quách .”
“Giết ngươi ư? Hừ, khó mà giải tỏa mối hận trong lòng bao năm nay.” Điệp phu nhân hừ lạnh, hung hăng hất tay Thanh Loan phu nhân . “Ta giữ ngươi chính là để từ từ tra tấn ngươi. Nhìn ngươi đau khổ, tâm trạng của đặc biệt , ha ha ha…”
Trong nhã gian hoa lệ, tiếng điên cuồng vang lên.
Trên pháp trường, Vân Mạt đột nhiên bẻ gãy một sợi xích, đôi mắt đỏ rực ánh lên vẻ lạnh lẽo. Nàng một chưởng đánh bay tên cấm vệ quân canh gác bên cạnh, mang theo sát khí nồng đậm, tiến về phía Đông Minh Thần.
“Đông Minh Thần, g.i.ế.c ngươi!”
Đông Minh Thần kinh hãi, sắc mặt biến đổi lớn. Hắn rõ ràng dùng ngọc tiêu để khống chế cảm xúc bạo lực trong cơ thể phụ nữ , tại , tại cô vẫn phát điên…
“Ngọc tiêu, mau mang ngọc tiêu của tới đây!” Thấy Vân Mạt đến gần, đưa tay , vội vàng lệnh.
Rất nhanh, hầu đưa ngọc tiêu đến tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-703.html.]
Đông Minh Thần nhận lấy ngọc tiêu, hai tay run rẩy đưa lên miệng thổi. Tiếng sáo từ cây tiêu ngọc vang lên, Vân Mạt thấy tiếng sáo, liền dừng bước, đột nhiên ôm đầu, đau đớn hét lớn.
“Mẫu …” Vân Hiểu Đồng thấy nàng ôm đầu đau đớn, liền dùng khinh công bay về phía pháp trường.
Trên pháp trường một mảnh đại loạn. Vô Niệm thấy tình thế, liền phất tay với Vô Tâm và đám Cao Kiến Hổ: “Cứu !”
Giọng cô dứt, Vô Tâm, Cao Kiến Hổ và Vàng đồng loạt dùng khinh công bay lên, tất cả đều lao về phía pháp trường.
Đông Minh Thần thấy cướp pháp trường, vội vàng lệnh cho cấm vệ quân ngăn cản. Trong khoảnh khắc, pháp trường ánh đao loang loáng, pháp trường dân chúng tán loạn, cả khu chợ hỗn loạn như một nồi cháo.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Mẫu , con là Đồng Đồng đây, mau tỉnh .” Vân Hiểu Đồng đáp xuống bên cạnh Vân Mạt, chút do dự, vội vàng nắm chặt lấy góc áo nàng buông.
Vân Mạt buông tay khỏi đầu, cúi đôi mắt đỏ rực xuống, ánh mắt dừng khuôn mặt Vân Hiểu Đồng. “Con… trai.” Nàng Vân Hiểu Đồng vài , khó khăn mới thốt hai chữ "con trai".
“Mẫu , cuối cùng cũng nhận con .” Vân Hiểu Đồng Vân Mạt , gần như mừng đến phát .
“Con… trai, con lui đến… nơi an .” Vân Mạt nghiến răng, cố gắng hết sức để tìm tâm trí. Nàng dặn dò Vân Hiểu Đồng một câu, ngẩng đôi mắt đỏ rực lên, quét ánh mắt lạnh lẽo về phía Đông Minh Thần.
Người đàn ông hại nàng nông nỗi , nàng sẽ tha cho .
Con ngươi Vân Mạt lạnh lùng, mạnh mẽ vận khí, cố gắng ngưng tụ Huyễn Kiếm.
Đông Minh Thần cảm nhận sự khác thường của nàng, vội vàng đưa ngọc tiêu lên miệng, tiếp tục thổi. Vân Mạt thấy tiếng sáo, chân khí vận lên lập tức tan rã, đầu đau như búa bổ, tia minh mẫn khôi phục dần dần biến mất.