Nghe Vân Mạt đuôi của Bốn Mắt Quỷ Mãng quật trúng, trái tim Nhiếp Chính Vương treo lên cao. Sau khi Ngây Thơ chỉ là vết thương nhẹ, trái tim đang treo lơ lửng mới hạ xuống. khi Ngây Thơ Vân Mạt kết bạn với Đông Minh Ngọc, lông mày của Nhiếp Chính Vương nhíu rõ rệt, chút vui. Trong suốt quá trình bẩm báo, tâm trạng của Nhiếp Chính Vương vô cùng phức tạp.
Nữ nhân, đừng trêu chọc thêm đóa đào hoa nào nữa, nếu …
“Ngoài những chuyện đó , còn tin tức gì khác ?” Nhiếp Chính Vương cố gắng lắm mới vuốt phẳng nếp nhăn trán, ánh mắt nhàn nhạt chằm chằm Ngây Thơ.
“Còn , khi qua huyện Ngọc, nhất thế gia của huyện Ngọc là nhà họ Minh phái vây công phu nhân và tiểu công tử.” Ngây Thơ .
Thật , cảm thấy sâu sắc rằng, đụng tiểu công tử và phu nhân chính là nhà họ Minh đổ tám đời m.á.u chó. Hắn chút đồng tình với cảnh của nhà họ Minh, vốn định hỏi cần tha cho nhà họ Minh một mạng , ngờ Vương gia hỏi kỹ càng như .
“Vây công?” Nghe thấy hai chữ , đôi mắt của Nhiếp Chính Vương ánh lên sát khí nồng đậm.
“Kể bộ sự việc cho .”
Nữ nhân và con của bao giờ chủ động gây sự, điểm vô cùng chắc chắn.
Ngây Thơ cảm nhận sát khí nồng đậm bên cạnh, da đầu tê dại từng cơn, vội vàng kể chi tiết chuyện xảy ở huyện Ngọc cho Nhiếp Chính Vương . Kể xong, hỏi ý kiến của Nhiếp Chính Vương: “Vương gia, xử trí nhà họ Minh thế nào ạ?”
Bắt nạt phu nhân và tiểu công tử, nhà họ Minh c.h.ế.t cũng lột một lớp da.
Nhiếp Chính Vương nhíu mày cân nhắc một chút, bình thản : “Ngây Thơ, ngươi tìm mấy kinh nghiệm đổ thạch phong phú, điều một đội ẩn vệ đưa họ đến huyện Ngọc, dọn sạch Ngọc Sơn của nhà họ Minh.”
Mặc dù Nhiếp Chính Vương ngắn gọn, nhưng Ngây Thơ là vệ của nên lập tức hiểu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-691.html.]
“Vương gia, chúng đây là chuẩn trộm Ngọc Sơn ?”
Làm theo ý của Vương gia, chẳng là trộm Ngọc Sơn của nhà họ Minh ?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nhiếp Chính Vương thích chữ “trộm” , nhướng mày : “Toàn bộ Đại Yến đều là của nhà họ Yến, lấy Ngọc Sơn của nhà họ Minh là chuyện đương nhiên.”
Vốn dĩ là hành vi trộm cắp, nhưng qua lời của Nhiếp Chính Vương, trở thành chuyện đương nhiên.
“…Vâng.” Đối với sự bá đạo của Nhiếp Chính Vương, Ngây Thơ chút nên lời, đành vội vàng gật đầu, lao như một cơn gió, chuẩn việc.
“Chậm .” Hắn khỏi cửa, giọng điệu trầm lạnh, tà mị của Nhiếp Chính Vương vang lên.
Hắn vội vàng như một cơn gió: “Vương gia, còn phân phó gì khác ạ?”
Nhiếp Chính Vương bình thản : “Đem bộ đá quý Ngọc Sơn của nhà họ Minh cắt , bí mật đưa đến thôn Dương Tước, cho phu nhân một bất ngờ.”
Ngây Thơ: “…Vâng.”
Vương gia đúng là một tên thê nô… khiến theo kịp.
Hai ngày trôi qua, bên phía Hải Vực, Thành Chủ Phủ giăng đèn kết hoa, chuẩn tiệc sinh nhật cho Điệp phu nhân.
Từ khi nguyên phối Hồng Lăng phu nhân của Đông Minh Anh qua đời, hậu viện của Thành Chủ Phủ vẫn luôn do Điệp phu nhân quản lý. Mặc dù Đông Minh Anh nâng bà lên chính thê, nhưng thực tế, địa vị của Điệp phu nhân trong Thành Chủ Phủ khác gì chính thê. Cho nên, tiệc sinh nhật tổ chức vô cùng long trọng, các quan viên của thành Hải Vực và một nhân vật uy tín đều đến Thành Chủ Phủ chúc mừng.
Bên phía dịch quán, đoàn Vân Mạt sớm trang phục lộng lẫy của Hải Vực. Quần áo là do Đông Minh Ngọc cho mang đến một ngày .