Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 671

Cập nhật lúc: 2025-08-21 04:26:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vâng.” Vân Mạt lệnh một tiếng, mấy đồng thời gật đầu, từ trong lòng lấy khăn che mặt , che kín miệng mũi, lúc mới tiếp tục tới.

Bóng dáng của đám Vân Mạt biến mất lâu, hai bóng xuất hiện ở vị trí họ .

“Công tử, họ qua .” Người chính là tùy tùng Tiểu Tứ của Đông Minh Ngọc.

Lời Tiểu Tứ dứt, Đông Minh Ngọc nghiêng đầu, phe phẩy chiếc quạt trong tay, nhẹ nhàng liếc một cái. “Vì bản công tử nhắc nhở, họ mới thể tránh ‘hương hồn đêm khuya’.”

Tiểu Tứ vẻ căng thẳng. “Công tử, lẽ nào ngài sợ họ xông qua rừng Mê Vụ ? Nếu để thành chủ ngài tiết lộ bí mật của rừng Mê Vụ, e rằng...”

“Xông qua rừng Mê Vụ?” Đông Minh Ngọc cong môi, một nụ châm chọc nở khóe miệng. “Tiểu Tứ, ngươi nghĩ rừng Mê Vụ dễ xông qua ?”

Nghe xong những lời của Đông Minh Ngọc, Tiểu Tứ gì nữa. Thiên binh vạn mã cũng bằng một phần của rừng Mê Vụ. Cho nên mấy năm nay, Hải Vực kẹp giữa Đại Yến và Đại Sở mới thể bình an vô sự.

Bên , đám Vân Mạt về phía hơn nửa canh giờ, những đóa hoa kỳ dị mới biến mất khỏi tầm mắt.

Vân Mạt xác định khỏi khu rừng hoa, mới nhàn nhạt với những khác: “Có thể tháo khăn che mặt xuống .” Vừa , nàng đưa tay gỡ khăn che mặt mặt Vân Hiểu Đồng xuống.

“Mẹ, thật ngờ những đóa hoa như thể hại .” Vân Hiểu Đồng vẻ mặt tiếc nuối.

Vân Mạt chằm chằm khuôn mặt nhỏ của , ôn tồn : “Cho nên, thế giới cứ sự vật xinh là nhất định . Bất kể là xem xem vật, chúng đều thể chỉ bề ngoài.”

Vân Hiểu Đồng dường như hiểu một đạo lý, khẽ gật đầu với Vân Mạt. “Mẹ dạy, con trai đều ghi nhớ.”

“Ừm.” Vân Mạt mỉm , sờ đầu , đó ngước mắt, liếc qua Vô Tâm, Vô Niệm, ba em Cao Kiến Hổ. “Trời còn sớm, đêm nay chúng cứ nghỉ tạm ở đây.”

Mới khỏi khu rừng hoa lâu, gần đây hẳn là dã thú, cho nên nơi là an nhất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-671.html.]

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Canh giờ còn sớm, trời dần dần tối sầm . Đặc biệt trong rừng rậm ánh sáng , đến giờ tối thông thường tối đến mức thấy gì. Ba em Cao Kiến Hổ tìm một ít củi xung quanh, nhóm một đống lửa trại ở nơi bằng phẳng. Mấy vây quanh lửa trại, đơn giản ăn tối xong, nhắm mắt dưỡng thần. Ba em Cao Kiến Hổ phiên canh gác.

Một đêm trôi qua trong chớp mắt, may mà suốt đêm đều bình an vô sự. Khi con Vân Mạt mở mắt, trời sáng. Lửa trại đêm qua biến thành một đống than tro.

Tỉnh dậy ăn chút lương khô, mấy tiếp tục lên đường về phía .

Đi về phía hơn một canh giờ, khu rừng dần dần trở nên thưa thớt, lá mục chân cũng ít nhiều, rắn độc, độc trùng cũng thấy mấy con. Ánh nắng rực rỡ từ kẽ lá chiếu xuống, cho khu rừng sáng trưng.

Lẽ trong một khu rừng thưa như sẽ nguy hiểm gì, nhưng mấy dám lơ là chút nào, đặc biệt là Vân Mạt.

“Phu nhân, cảm thấy nơi chút tà môn.” Cao Kiến Hổ nhàn nhạt , mày nhăn đến mức thể kẹp cả đũa.

Vân Mạt cũng cảm thấy tà môn, dự cảm trong lòng thậm chí còn nồng đậm hơn cả khi qua khu rừng hoa. cụ thể , nàng .

“Cẩn tắc vô áy náy, cẩn thận một chút là .”

Nàng một bên trả lời Cao Kiến Hổ, một bên quan sát khi tới.

Vào sâu trong rừng nửa canh giờ, “Auuuu...” Đột nhiên Bạc xao động bất an hét lên vài tiếng, đó nhảy khỏi lòng Vân Hiểu Đồng.

Vân Hiểu Đồng kinh ngạc một chút. “Bạc, ngươi .”

“Auuuu...” Cậu dứt lời, Bạc như hiểu, tiếp tục nhe răng nanh hét chói tai, bộ vẻ điên cuồng. Hét chói tai đồng thời, còn , để lộ hàm răng sắc nhọn, lông dựng lên, ánh mắt đầy địch ý chằm chằm Vân Hiểu Đồng.

Vân Hiểu Đồng vẻ mặt sốt ruột. “Bạc, ngươi rốt cuộc ?”

“Bạc?” Vân Mạt cũng hiểu tại Bạc đột nhiên phát điên.

Loading...