Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 669

Cập nhật lúc: 2025-08-21 04:26:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đoàn vẫn tìm một khách điếm để nghỉ chân. Ăn tối xong, Vân Mạt hỏi thăm chưởng quỹ: “Chưởng quỹ, ông nơi cách Hải Vực còn bao xa ?”

“Tiểu nương tử, cô định đến Hải Vực tìm báu vật ?” Chưởng quỹ chằm chằm Vân Mạt, vẻ thiện ý nhắc nhở. “Ta khuyên tiểu nương tử một câu, Hải Vực vẫn là đừng nữa. Báu vật ở Hải Vực thì nhiều, nhưng quan trọng bằng tính mạng. Mấy năm nay, đến Hải Vực tìm báu vật hết lớp đến lớp khác, nhưng thấy ai sống sót trở về.”

“Đa tạ chưởng quỹ nhắc nhở.” Vân Mạt nhạt cảm ơn. “Chúng lý do . Xin chưởng quỹ cho , nơi cách Hải Vực còn bao xa.”

“Thôi, nếu tiểu nương tử nhất quyết , cũng cản nữa.” Chưởng quỹ khẽ lắc đầu, đảo mắt, tầm mắt xuyên qua cửa về phía ngoài khách điếm. “Tiểu nương tử, ngọn núi bên ngoài , cô thấy .”

“Vâng.” Vân Mạt gật đầu.

Chưởng quỹ tiếp: “Vòng qua ngọn núi bên ngoài đó chính là rừng Mê Vụ. Xuyên qua rừng Mê Vụ chính là Hải Vực.”

“Đa tạ chưởng quỹ.” Vân Mạt chắp tay xin với chưởng quỹ, đó dẫn Vân Hiểu Đồng về phòng nghỉ ngơi.

Ngày mai sáng sớm sẽ rừng Mê Vụ, đêm nay nghỉ ngơi thật , dưỡng đủ tinh thần để đối đầu với khu rừng.

Đoàn ở khách điếm nghỉ ngơi cả đêm, dưỡng đủ tinh thần. Sáng sớm hôm , ăn sáng xong, Vân Mạt dặn Vô Tâm, Vô Niệm bổ sung thêm lương khô và nước, lúc mới rời khỏi khách điếm.

Theo lời của chưởng quỹ khách điếm, họ vòng qua ngọn núi lớn.

Khi một khu rừng rậm rạp dường như vô tận hiện mắt, tất cả đều căng thẳng thần kinh, đề phòng, bước trạng thái chiến đấu.

“Phu nhân, đây là rừng Mê Vụ.” Vô Niệm lướt mắt qua khu rừng mặt, về phía Vân Mạt nhàn nhạt .

Cao Kiến Báo vác thanh đại đao nặng trịch lên vai, chằm chằm khu rừng rậm mắt một lúc, phát hiện điều gì khác thường, nhướng mày, thần kinh thả lỏng. “Ta thấy rừng Mê Vụ cũng gì kỳ lạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-669.html.]

“Tam đương gia, thể lơ là.” Vân Mạt thu hồi tầm mắt từ trong rừng, sang liếc Cao Kiến Hổ. “Đông Minh Ngọc hẳn sẽ dối.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Nếu rừng Mê Vụ thật sự như lời đồn, sự thái bình của Hải Vực bao nhiêu năm nay giải thích thế nào.

Cao Kiến Hổ cũng đồng tình với lời Vân Mạt. “Tam , lời phu nhân, chớ lơ là.”

Đoàn ở ngoài bìa rừng quan sát một lúc, bỏ xe ngựa, trang gọn nhẹ khu rừng.

Ba em Cao Kiến Hổ đầu, Vân Mạt dắt Vân Hiểu Đồng giữa, Vô Tâm, Vô Niệm chặn phía . Đi về phía một đoạn, ẩm trong rừng ngày càng nặng, ánh sáng cũng càng lúc càng tối, lá mục chân cũng ngày càng dày. Ngoài phát hiện gì khác. Chỉ là, càng yên tĩnh, lòng Vân Mạt càng căng thẳng — cảm giác giống như sự tĩnh lặng cơn bão.

“Chúng nghỉ tạm ở đây một lát .” Gần đến trưa, Vân Mạt lệnh dừng .

“Nhân lúc nơi bằng phẳng, ánh sáng , chúng ăn chút gì đó, nghỉ ngơi một lát hãy tiếp.” Không phía nguy hiểm gì đang chờ, cần bổ sung thể lực cho .

“Vâng.” Vô Tâm, Vô Niệm đồng thanh gật đầu, lấy lương khô và nước . Cả đoàn vây quanh một chỗ, uống nước ăn tạm vài miếng lương khô.

Vân Mạt ôm Vân Hiểu Đồng lòng, một lát cũng dám để rời khỏi bên cạnh .

“Đồng Đồng, sợ ?” Mặc dù rèn luyện tiểu đậu đinh, nhưng nàng cũng sợ bé hoảng sợ. Dù bé mới chỉ năm tuổi, tâm trí còn trưởng thành, chịu nổi sự kinh hách quá độ. Nếu một chút sợ hãi, nàng chỉ thể đưa Tiên Nguyên Phúc Cảnh, bất kể Vô Tâm, Vô Niệm, ba em Cao Kiến Hổ manh mối .

Lời Vân Mạt dứt, Vân Hiểu Đồng ánh mắt kiên định lắc đầu. “Chỉ cần ở bên cạnh, bất kể con cũng sợ.”

“Con trai của giỏi quá.” Vân Mạt ánh mắt kiên định của , khẽ mỉm , đưa tay sờ đầu .

“Ăn no một chút, chúng còn tiếp tục lên đường.”

“Vâng.” Vân Hiểu Đồng gật đầu, từng miếng từng miếng gặm chiếc bánh ngô trong tay.

Loading...