Ngoài sân, Mã Chi Liên đội gió tuyết, mở cổng sân, chạy chậm đến mặt Thu Thật. “Thu Thật ca, bên ngoài gió tuyết lớn, chúng nhà chuyện.”
Thu Thật thấy cô , kích động đến mức một tay ôm cô lòng. “Chi Liên, khỏi , khỏi .”
Mã Chi Liên hành động đột ngột của cho giật . Bị Thu Thật ôm chặt, ngửi thấy mùi hương nam tính , tim cô đập thình thịch, mặt đỏ tai hồng.
“Thu Thật ca, mau thả em , để thấy thì .”
“Ồ, xin , kích động quá.” Thu Thật lúc mới ý thức thất thố. Anh nới lỏng tay, buông Mã Chi Liên . Ngửi thấy hương thơm Mã Chi Liên, cũng mặt đỏ tai hồng.
“Chi Liên, khỏi , bình thường .”
Mã Chi Liên như lọt sương mù. “Thu Thật ca, đang gì , cái gì khỏi, bình thường.”
“Chân của khỏi , thể bình thường .” Thu Thật nền tuyết cho Mã Chi Liên xem.
Mã Chi Liên bước chân vững vàng của , một chút khập khiễng nào, đôi mắt trừng lớn, vẻ mặt kinh hỉ. “Thu Thật đại ca, chân của thật sự khỏi .” Vui đến mức năng cũng nghẹn ngào.
“Ừm.” Thu Thật chắc chắn gật đầu. “Là Mạt tìm thuốc về, giúp chữa khỏi chân cho .”
Mã Chi Liên lau nước mắt ở khóe mắt. “Thu Thật đại ca, chân của khỏi , thật quá.” Vừa , cô màng nam nữ hữu biệt, một tay dắt lấy tay áo Thu Thật, kéo trong sân. “Đi, cùng em nhà gặp cha em.”
Thu Thật chút ngại ngùng, nhưng gì, theo Mã Chi Liên nhà.
“Thúc, thím.” Anh nhà, cúi đầu, bộ dạng ngại ngùng gọi Mã Thành Tử và Quế thị.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Quế thị đặt đồ may vá trong tay xuống, tủm tỉm . “Thu Thật đến , đất lạnh, mau cởi giày lên giường sưởi .”
Người vợ xem con rể, càng xem càng thuận mắt. Thu Thật còn thành con rể của bà, bà khép miệng.
“Mẹ, chân của Thu Thật ca khỏi , thọt nữa.” Mã Chi Liên vội vàng ngắt lời Quế thị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-632.html.]
Đợi Mã Chi Liên xong, Thu Thật vội vàng một vòng giường sưởi, chứng minh cho Mã Thành Tử và Quế thị xem.
Mã Thành Tử, Quế thị bước chân của Thu Thật nhanh, vững vàng, còn chút dáng vẻ chân thọt nào, lập tức liền sững sờ.
“Thu Thật, ai chữa khỏi chân cho con ?”
Vợ chồng hai , chân thọt của Thu Thật là do bẩm sinh, mấy năm nay xem bao nhiêu lang trung đều cách chữa, bây giờ đột nhiên khỏi ?
“Là Mạt Tử tỷ tìm thuốc về, chữa khỏi chân cho Thu Thật ca đó ạ.” Mã Chi Liên .
“Con bé Vân Mạt , cũng thật vài phần năng lực.” Mã Thành Tử từ tận đáy lòng khâm phục Vân Mạt. Tối hôm đó, Vân Mạt dùng Huyễn Kiếm diệt sát bầy sói, ông sững sờ , ngờ con bé còn thể tìm kỳ dược như .
Chân Thu Thật còn thọt, tự tin hơn ít. Anh nghĩ nghĩ, trực tiếp quỳ xuống mặt Mã Thành Tử và Quế thị. “Thúc, thím, xin hãy gả Chi Liên cho con. Con nhất định sẽ đối xử với cô cả đời.”
“Thu Thật ca...”
Thu Thật đột nhiên cầu hôn, Mã Chi Liên dọa cho giật . Cô ngờ Thu Thật lớn mật như .
Quế thị, Mã Thành Tử ngẩn , chút phản ứng kịp. Từ xưa đến nay đều là bà mối đến cửa mai, tự cầu hôn cho , họ thật sự là đầu tiên thấy.
“Thúc, thím, xin hãy gả Chi Liên cho con.” Thu Thật một nữa khẩn cầu.
“Ông nó ?” Quế thị chuyển tầm mắt sang Mã Thành Tử. Tuy bà đối với Thu Thật hài lòng, nhưng Mã Thành Tử mới là chủ gia đình.
Mã Thành Tử giơ tay lên. “Thu Thật, mặt đất lạnh, chân của con mới khỏi, dậy .”
“Thu Thật ca, dậy .” Mã Chi Liên sợ quỳ chuyện gì, đưa tay kéo một cái.
Thu Thật dậy, vẻ mặt thành khẩn Mã Thành Tử.
Mã Thành Tử phun một ngụm khói, nhàn nhạt : “Đợi qua năm mới xong, con bảo con tìm một bà mối đến cửa cầu hôn .”