Giọng non nớt bi thương truyền tai, Vân Mạt kinh hãi. “Đồng Đồng, con đây.”
Nàng cố nén đau, bất chấp m.á.u chảy bao nhiêu, một tay kéo Vân Hiểu Đồng đến bên , che chở cánh chim của .
“Con là đồ nhóc con hư hỏng, con bên ngoài nguy hiểm đến mức nào .”
“Mẹ, con trai lo lắng cho , con trai sợ hãi.”
Vân Mạt vốn định mắng một trận, nhưng , lòng mềm nhũn, bất kỳ lời nào cũng nghẹn ở cổ họng, .
Auuuu...
Bầy sói xao động, Vân Mạt dám thêm với Vân Hiểu Đồng một câu nào nữa, vội vàng ngưng tụ Huyễn Kiếm, tiếp tục giết...
Vân Hiểu Đồng mang theo thanh kiếm gỗ Yến Li cho ngoài. Chiêu “Phiêu Tuyết Tơ Bông” múa lượn nền tuyết, kiếm chiêu sắc bén đ.â.m về phía bầy sói. Mặc dù mạnh bằng Huyễn Kiếm của Vân Mạt, nhưng cũng đ.â.m trúng hai ba con sói lao tới.
Vân Mạt dám để Vân Hiểu Đồng mạo hiểm, khi c.h.é.m g.i.ế.c vài con sói, nàng niệm khẩu quyết, gọi Tiên Nguyên Phúc Cảnh: “Vàng, đây.”
Gầm, gầm.
Sau hai tiếng thú gầm rung trời, Vàng đột nhiên xuất hiện nền tuyết. Bạc cũng theo , gã giấu đuôi, hai cái đuôi hồ ly dài màu bạc ánh tuyết chiếu rọi, ngừng phe phẩy giữa trung.
Vàng trừng đôi mắt thú tròn xoe, ngẩng lên, mắt nhiều sói đói như , gầm lên vài tiếng, nhe răng nanh đối đầu với bầy sói.
Bầy sói thấy tiếng sư tử gầm, sợ đến lùi hai bước.
Gầm gầm, Vàng tiếp tục gầm lên hai tiếng, giơ một chân lên, một chưởng đập mạnh xuống nền tuyết, tuyết chấn động bay lên cao.
Bầy sói tiếp tục lùi , vô cùng kiêng dè uy lực của vua linh thú.
Nhìn bầy sói lùi , Vân Mạt thở phào nhẹ nhõm. Sớm bầy sói sợ Vàng như , nàng sớm gọi Vàng , cũng sẽ sói cắn một miếng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-613.html.]
Vô Tâm, Vô Niệm, Trần thị căn bản thời gian suy nghĩ tại đột nhiên xuất hiện một con sư tử vàng rực. Thấy bầy sói lùi , ba cũng như Vân Mạt, thở dài nhẹ nhõm.
Bầy sói lùi ngoài hai mét, Vân Mạt đột nhiên cảm thấy đan điền đau nhói một cái. Nàng nhíu mày, cố gắng chống đỡ thể.
Sao thế ...
Gầm... Cùng lúc với cơn đau ở đan điền của Vân Mạt, tiếng gầm của Vàng yếu , thể dần dần trở nên trong suốt.
“Vàng, ngươi ?” Vân Hiểu Đồng chằm chằm Vàng, thấy thể nó ngày càng trong suốt, trong suốt đến mức gần như sắp biến mất mắt.
Vàng dường như yếu, mặc cho thể biến thành trong suốt, căn bản thể trả lời Vân Hiểu Đồng.
Vân Mạt đau đến trán toát mồ hôi lạnh, đan điền như sắp nổ tung, khiến nàng khó thể chịu đựng.
“Mẹ...” Vân Hiểu Đồng thấy bộ dạng thống khổ của nàng, lo lắng đến mặt mày căng thẳng. “Cô Vô Tâm, cô Vô Niệm, , con .”
Vô Tâm, Vô Niệm một bên đề phòng bầy sói, một bên để ý tình hình của Vân Mạt, cũng tại như .
Gầm... Cùng với tiếng gầm nhẹ cuối cùng, bóng dáng của Vàng biến mất nền tuyết.
Auuuu... Bầy sói vốn lùi , thấy Vàng biến mất mắt, vòng trở về, một nữa vây khốn đám Vân Mạt.
Thấy bầy sói vòng trở về, Vô Tâm, Vô Niệm kinh hãi, sắc mặt đại biến.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Trời đất ơi, bọn sói .” Trần thị sợ đến suýt nữa rơi cây đuốc.
Auuuu... Bầy sói đồng loạt gào lớn, chờ đợi một lát, còn ngửi thấy thở của Vàng, hai ba con sói đầu, lao về phía Vân Mạt và Vân Hiểu Đồng.
Grừ grừ... Bạc chằm chằm bầy sói lao tới, hình màu trắng bạc lướt qua nền tuyết, che mặt hai con Vân Mạt, nhe răng phát vài tiếng hồ ly kêu, cái đuôi dài vung lên, quất về phía bầy sói đang lao tới.
Vân Hiểu Đồng nắm chặt kiếm gỗ, che chở Vân Mạt. Sói lao tới, liền hung hăng đâm.
“Mẹ, con trai ở đây, đừng sợ.”