Vô Tâm cũng sốt ruột kém. Vừa vây khốn họ chỉ bảy tám mươi con sói, nhưng khi con đầu đàn gào lên, thêm ba bốn mươi con nữa. Bây giờ, sói vây khốn họ lên đến hơn một trăm con.
Vân Mạt cũng ngờ rằng g.i.ế.c c.h.ế.t con đầu đàn khiến bầy sói bạo động. Là nàng quá sơ suất, quên mất rằng sói là một loài động vật tính báo thù cao. bây giờ còn đường lui, chỉ thể liều mạng g.i.ế.c ngoài.
“Đồng... Đồng Đồng nương, ... sợ quá, chân mềm nhũn .” Trần thị gần như cầm nổi cây đuốc.
“Câm miệng!” Vân Mạt bây giờ đều là lửa giận. “Cầm cho chắc cây đuốc, nếu ai cứu cô .”
Nếu đàn bà gây rối, họ bây giờ thể nguy hiểm như ?
Auuuu...
Bảy tám con sói đồng thời tru lên thê lương, gào xong liền nhảy dựng lên, tất cả đều nhe răng nanh, lao về phía Vân Mạt.
Vân Mạt chằm chằm bầy sói lao tới, đẩy Trần thị một cái, đẩy cô đến nơi an , đó giơ hai tay lên, đồng thời ngưng tụ hai thanh Huyễn Kiếm, c.h.é.m xuống.
Kiếm khí qua , m.á.u sói văng tung tóe đến đó. Áo khoác của Vân Mạt nhanh m.á.u sói nhuộm đỏ, thậm chí mặt cũng dính ít, nàng thể ngửi thấy mùi m.á.u tanh nồng đậm.
Một tốp sói xông lên, ngã xuống, một tốp khác lên, tiếp tục lao về phía Vân Mạt.
Vân Mạt g.i.ế.c sói, bảo vệ Trần thị, thực sự chút mệt mỏi.
Bên phía Vô Tâm, Vô Niệm, tình hình cũng . Hai cô gái nhỏ sói vây quanh, g.i.ế.c đến luống cuống tay chân, giúp Vân Mạt nhưng căn bản rảnh tay.
Một lúc , Vân Mạt g.i.ế.c đến mỏi tay, nàng nhíu mày thật sâu, bực bội.
Không , nhiều sói như , căn bản g.i.ế.c xuể. Cứ tiếp tục xa luân chiến thế , chịu thiệt sẽ là họ.
Auuuu... Nàng phân tâm để phân tích tình hình, đột nhiên một con sói tru dài một tiếng, từ nền tuyết nhảy dựng lên, linh hoạt vẽ một đường cong giữa trung, lao về phía cánh tay nàng...
Vô Tâm, Vô Niệm kinh hãi, hai đồng thời kêu lên: “Phu nhân, cẩn thận.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-612.html.]
Vân Mạt ý thức nguy hiểm, định ngưng kiếm để đỡ, đáng tiếc chậm nửa nhịp. Con sói đó đáp xuống bên tay nàng, đó há miệng ngoạm một phát cánh tay nàng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Phu nhân...”
“Mẹ...”
Vô Tâm, Vô Niệm đồng thời kinh hô. Trong nhà, Vân Hiểu Đồng qua khe cửa thấy, thấy cánh tay Vân Mạt sói cắn, sợ đến mức hét toáng lên, nước mắt lã chã lăn dài má.
“Không , cứu .” Điền Thường Khánh đang giữ , dùng sức giãy giụa.
Điền Thường Khánh thấy bộ dạng lóc của , sốt ruột, vội vàng dùng sức giữ chặt .
“Buông , cứu .” Vân Hiểu Đồng ngước đôi mắt ửng hồng lên, giận dữ trừng mắt Điền Thường Khánh.
Vân Mạt là vì cứu Trần thị mới sói cắn, Điền Thường Khánh trong lòng áy náy, ôn tồn với Vân Hiểu Đồng: “Đồng Đồng, bên ngoài nguy hiểm, con là trẻ con thể .”
“Các cứu , tự .” Vân Hiểu Đồng cảm thấy tim đau như cắt, căn bản lời Điền Thường Khánh.
Cậu nhân lúc Điền Thường Khánh đề phòng, cúi đầu xuống, ngoạm một phát mu bàn tay .
Mu bàn tay Điền Thường Khánh cắn chảy máu, tay nới lỏng . Chỉ một nới lỏng , Vân Hiểu Đồng vùng mạnh, thoát khỏi tay Điền Thường Khánh, ngự phong bay lên, hình nhỏ bé bay lên giữa trung, vượt qua tường vây.
“Đồng Đồng, con .”
Điền Thường Khánh, Điền Song Hỉ, tất cả đều kinh ngạc, ngờ một đứa trẻ nhỏ như võ công. Điền Thường Khánh, Điền Song Hỉ lo lắng sốt ruột, sợ Vân Hiểu Đồng chuyện gì.
Vân Hiểu Đồng bay khỏi tòa nhà, hình nhỏ bé đáp xuống ngay bên cạnh Vân Mạt.
Vân Mạt ngưng tụ kiếm g.i.ế.c c.h.ế.t con sói cắn cánh tay . Chỉ là, cánh tay nàng hàm răng sắc nhọn của con sói đó cắn một vết sâu hoắm, m.á.u tươi đang chảy ngoài, trong khoảnh khắc nhuộm đỏ cả nửa tay áo.
“Mẹ...”
Vân Hiểu Đồng chằm chằm tay áo nhuốm m.á.u của Vân Mạt, đau lòng vô cùng, giọng gọi nàng cũng nghẹn ngào.