Mạc Thanh Sơn vẫn còn e dè, liền . “Thím Ba đúng. Nếu chúng hợp lực , chúng sẽ c.h.ế.t hết!” Mạc Thanh Sơn ủng hộ, những khác cũng bắt đầu động lực. Dù Mạc Thanh Sơn là một thợ săn tài ba, lời của trọng lượng.
Lúc , Mạc Thanh Sơn về phía Mạc Vĩnh Phúc đang phía đám . Anh cau mày và : “Vĩnh Phúc, cha con là thợ săn, tại dẫn cùng chiến đấu mà ở đây?”
Mạc Vĩnh Phúc nhăn nhó, ngập ngừng . Mạc Cần con trai mạo hiểm, vội : “Nó còn nhỏ, thể .”
“Sói đói phân biệt tuổi tác,” Mạc Thanh Sơn hừ một tiếng. "Mọi đều bảo vệ lẫn . Anh hãy với ."
Nói xong, phía . Mạc Vĩnh Phúc do dự một chút theo. Mọi thấy Mạc Thanh Sơn , cũng bắt đầu dũng khí, nhất loạt theo.
Lúc , Vân Mạt tiếp tục phân công. “Mọi , hãy chia thành nhiều đội. Một đội thủ ở cổng, một đội ở phía đông, một đội ở phía nam, và một đội ở phía tây. Hướng nào sói đến, chúng sẽ dồn lực về đó."
Điền Song Hỉ thấy Vân Mạt phân chia việc rõ ràng, ông cũng còn sợ hãi nữa, mà lớn tiếng phụ họa: "Mọi theo lời của Vân Mạt, hãy cùng đối phó với bầy sói!"
Sau đó, Điền Song Hỉ cũng bắt đầu chỉ huy, phân chia đội hình, phân chia nhiệm vụ cho từng .
Thấy định, Vân Mạt ở vị trí cao, khoanh tay . “Có cách nào nhanh nhất để g.i.ế.c bầy sói ?” Vân Mạt thầm trong lòng, nhưng nhanh chủ ý. "Lý do đàn sói xuống núi, là vì chúng quá đói, thì... chúng hãy dùng lương thực để đối phó với chúng."
Vân Mạt lấy một cái bao tải lớn, đổ đó một bao gạo, và một vài bao bột mì, và các loại gia vị khác , trộn đều với . Sau đó, cô dùng một chút nước để trộn lẫn, tạo thành một hỗn hợp. Cô tiếp tục bỏ thêm một ít thuốc mê, để khi đàn sói ngửi thấy, chúng sẽ nhanh chóng mất khả năng chiến đấu.
Vân Mạt mỉm , cô đàn sói sẽ ăn những thứ , nhưng mùi của chúng sẽ dụ đàn sói. Sau đó, cô lấy một cái xô lớn, đổ một chút chất nổ, trộn lẫn với một ít thuốc độc. Cô định dùng chất nổ để g.i.ế.c c.h.ế.t đàn sói, nhưng lo sợ sẽ thương .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-598.html.]
Vân Mạt suy nghĩ một chút, đó quyết định dùng một cách khác, cô gọi Thẩm Đông tới, : "Thẩm Đông, hãy lấy một cái xô lớn, và một ít dầu hỏa."
Tào Hưng bao giờ chịu thiệt thòi như .
Hắn tức giận đến mức duỗi tay chỉ mũi Vân Mạt mà mắng: “Cô là đồ đàn bà gian trá, xảo quyệt.”
“Phi thương bất gian, đa tạ Tào chưởng quỹ khen.” Vân Mạt bưng chén bên cạnh lên, cụp hàng mi cong vút, thổi nhẹ những lá nổi mặt nước, nhàn nhã nhấp một ngụm, căn bản để tâm đến thái độ của Tào Hưng.
Tào Hưng bộ dạng thản nhiên của nàng, tức giận đến mức đập mạnh một cái tát lên bàn.
Hắn dùng sức lớn, bộ ấm chén bàn rung lên bần bật, suýt nữa thì lăn xuống đất.
Vân Mạt nghiêng đầu liếc một cái, bụng nhắc nhở: “Tào chưởng quỹ, hỏng bộ ấm chén bàn là bồi thường đó, bộ ấm chén trị giá một lạng bạc đấy.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Tào Hưng nghẹn một cục tức trong lồng ngực, hồi lâu mới trừng mắt chằm chằm Vân Mạt: “Trên đời loại đàn bà như cô.”
Hắn quả thực sắp đàn bà mắt cho tức c.h.ế.t .
Vân Mạt uống xong một chén nhỏ, thời gian đôi co với Tào Hưng nữa, bèn đặt chén trong tay xuống, : “Tào chưởng quỹ, là chính ngài tìm đến cửa, mời bán công thức đậu phụ rau xanh cho ngài, chứ ép ngài mua. Bây giờ ngài đến tìm trút giận, lý lẽ gì chứ.”
“... Ngươi.” Tào Hưng đuối lý, Vân Mạt cho cứng họng. “Ta lên nha môn kiện cô, kiện cái đồ đàn bà gian trá, lừa tiền khác .”
Vân Mạt dám lừa Tào Hưng thì sớm chuẩn vẹn . Nàng sa sầm mặt, vẻ mặt mấy thiện cảm chằm chằm Tào Hưng: “Tào chưởng quỹ, ngài kiện , luôn sẵn sàng tiếp đón. khuyên ngài nên xem kỹ nội dung hợp đồng hãy lên nha môn, nếu , chịu thiệt sẽ là ngài đấy.”