Vân Mạt đạt mục đích, trở về thôn Dương Tước liền phân phó Vô Tâm nhanh chóng tìm một cửa hàng ở huyện thành.
Bây giờ, ngày Tết ngày càng đến gần, thời gian Tết là lúc buôn bán nhất. Mở cửa hàng bây giờ, tích lũy một ít danh tiếng , đợi đến Tết mới thể kiếm tiền.
“Tâm Nhi, con tìm cửa hàng, cố gắng tìm một vị trí đắc địa, giá đắt hơn một chút cũng .”
Lần nàng mở cửa hàng chứ mở xưởng. Mở xưởng thì cần quá chú trọng, nhưng mở cửa hàng thì đặc biệt chọn vị trí. Vị trí , lượng qua nhiều mới thể kiếm tiền.
“Phu nhân, con thế nào .” Vô Tâm gật đầu, ghi nhớ bộ lời Vân Mạt trong lòng.
Vân Mạt suy nghĩ một chút, tiếp: “Khi tìm cửa hàng ưng ý, con báo cho một tiếng, sẽ đích lên huyện Tỉ Quy xem. Ngoài , hãy thuê hai giúp.”
Cửa hàng mở cần nhân lực quản lý, nhất thiết thuê .
“Vâng ạ.” Vô Tâm ghi nhớ từng điều một. “Ngày mai con sẽ ngay.”
Sau bữa tối, Vân Mạt khỏi cửa đến nhà họ Thu, tìm Thu Nguyệt để thương lượng công việc.
Gió lạnh gào thét, đặc biệt là sáng sớm và chiều tối trời lạnh. Trong phòng nhà họ Thu đốt giường sưởi, Thu Nguyệt và Hạ Cửu Nương đang xếp bằng giường đồ thêu thùa, hai con đang thêu gối uyên ương, khăn voan đỏ và cả giày thêu.
Lúc Vân Mạt đến nhà họ Thu, sân nhà đóng cửa. Nàng gõ cửa, là Thu Thật mở cho nàng.
Thu Thật Vân Mạt đến tìm Hạ Cửu Nương và Thu Nguyệt, liền trực tiếp dẫn nàng trong phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-581.html.]
Vân Mạt vén rèm cửa bước phòng, liếc mắt thấy Thu Nguyệt đang xếp bằng giường sưởi thêu giày uyên ương, liền : “Thu Nguyệt tử, đang chuẩn của hồi môn .” Nàng đến giường sưởi, từ trong giỏ tre lấy một đôi giày thêu mà Thu Nguyệt xong để xem. “Tay nghề của em gái thật khéo, Thanh Sơn cưới em về, lo giày áo để mặc.”
Vân Mạt vuốt ve đôi uyên ương đang nghịch nước mặt giày, từ tận đáy lòng khâm phục đôi tay khéo léo của Thu Nguyệt. Với tay nghề , nếu ở thời hiện đại, quả thực là tác phẩm nghệ thuật, còn hơn cả hàng thêu Tô Châu chính tông. Nhìn những món đồ Thu Nguyệt thêu , nghĩ những thứ may vá, Vân Mạt cảm thấy của thật khó coi, một trời một vực. May mà tiểu đậu đinh chê tay nghề của nàng kém, ngày nào cũng đeo chiếc cặp sách nàng may học.
Vân Mạt nhắc đến Mạc Thanh Sơn mặt Hạ Cửu Nương, Thu Nguyệt chút ngượng ngùng. Khuôn mặt cô gái nhỏ ửng hồng, vội vàng chuyển chủ đề: “Mạt Tử tỷ, đất lạnh lắm, mau cởi giày lên giường sưởi .”
Thu Nguyệt nhắc đến, Vân Mạt mới cảm thấy chút lạnh, vội theo lời cô, cởi giày lên giường sưởi.
Nàng xuống cạnh Thu Nguyệt, xem cô đồ thêu, dự định của : “Thu Nguyệt tử, định mở một cửa hàng đậu phụ ở huyện Tỉ Quy.”
Lời Vân Mạt dứt, phản ứng của Hạ Cửu Nương khi xong cũng giống như Quế thị.
“Con bé Vân Mạt, xưởng của con mới mở bao lâu, mở cửa hàng, quản lý xuể ? Con bé tham vọng thật lớn.”
Thu Nguyệt thì quen với sự gan của Vân Mạt. “Mẹ, đầu óc Mạt Tử tỷ linh hoạt lắm, mở một cửa hàng là gì. Với năng lực của Mạt Tử tỷ, nhất định thể quản lý .”
“Em tin tưởng đến thế.” Vân Mạt mỉm Thu Nguyệt. Làm ăn lời lỗ, là chắc chắn, chính nàng cũng dám.
Thu Nguyệt hì hì, để lộ sáu chiếc răng: “Chị là chị ruột của em, em tin chị thì tin ai.”
“Thu Nguyệt tử, một hai tay, mỗi ngày nhiều việc lo, quản xuể .” Đây là lời thật lòng. Nếu quản lý xuể, hôm nay nàng đến tìm Thu Nguyệt.
Hạ Cửu Nương dừng cây kim trong tay, vẻ mặt nghiêm túc Vân Mạt. “Con bé Vân Mạt, con lo hết nhiều việc như , còn quyết định mở cửa hàng? Mở cửa hàng chuyện đùa, chỉ riêng việc thuê cửa hàng cũng tốn ít bạc .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Thím Hạ, hôm nay con đến đây chính là nhờ Thu Nguyệt tử lên huyện thành giúp con trông coi cửa hàng.” Hạ Cửu Nương đến vấn đề chính, Vân Mạt liền trực tiếp kế hoạch của . “Đợi cửa hàng mở , sẽ thuê hai . Thu Nguyệt tử chỉ cần giúp quản lý và sổ sách là .”