Vân Trân Châu gánh nước trở về, lúc gặp đám Vân Phi hùng hổ thôn.
Cô gánh nửa thùng nước, ngang qua mặt Vân Phi, suýt nữa xô ngã xuống đất. “Ngươi đường mắt ?”
Vân Phi va cô một cái, nước trong thùng sánh , ướt nửa cái quần của cô. Gió lạnh thổi qua, lạnh đến mức cô run lên, ngẩng đầu lên, trừng mắt mắng Vân Phi.
“Cút ngay.” Vân Phi chằm chằm cô, mặt như phủ một lớp băng.
Vân Trân Châu trừng mắt, khi rõ khuôn mặt lạnh lùng của Vân Phi, sợ đến mức run lên, vội vàng lùi sang một bên.
Mẹ ơi, đàn ông đáng sợ quá! Rốt cuộc là ai ?
“Chậm .” Vân Trân Châu dọa sợ, đang định chạy về nhà trốn, chân bước Vân Phi gọi .
Vân Trân Châu tưởng Vân Phi gây sự với , sợ đến chân mềm nhũn, lấy hết can đảm . “Đại... ca, ... chuyện gì ?”
Vân Phi lạnh lùng hỏi: “Ngươi đại tiểu thư Vân Mạt của Xương Bình Hầu phủ ở ?”
Vân Quý về kinh báo cáo, Vân Mạt dọn khỏi nhà Vân Xuân Sinh, cho nên Vân Phi trực tiếp hỏi thăm vị trí của Vân Trạch.
Vân Trân Châu thở phào nhẹ nhõm. “Ai da, các đến tìm Vân Mạt ?” Vân Phi rõ ý đồ, lá gan của cô lập tức lớn hơn vài phần.
“Ừm.” Vân Phi mặt vô cảm gật đầu. “Biết thì mau .”
“Ngay phía thôi, thấy , tòa nhà lớn nhất đó.” Vân Trân Châu duỗi tay chỉ về phía .
“Đại ca, là họ hàng xa của Xương Bình Hầu phủ, các tìm Vân...”
Cô hỏi Vân Phi tìm Vân Mạt gì, bởi vì từ khi Vân Quý đến thôn Dương Tước, đón Vân Mạt về kinh, lòng cô vẫn luôn lơ lửng, sợ Vân Mạt khôi phục phận đại tiểu thư, trở về mách lẻo, Xương Bình Hầu phủ sẽ tìm cô gây sự. Chỉ là lời còn xong, Vân Phi dẫn mất, căn bản lười để ý đến một cô gái quê như cô.
Vân Trân Châu đám Vân Phi xa, vội vàng gánh nước về nhà, đó vội vã cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-569.html.]
“Em chồng, em định đấy, cơm cũng nấu ?” Tô Thải Liên thấy cô vội vàng cửa, vẻ mặt bất mãn.
Em chồng lười biếng, cả ngày chẳng gì, ngay cả nấu cơm cũng giúp.
Vân Trân Châu đầu : “Chị dâu, em đến Vân Trạch một chuyến, hình như đến gây sự với Vân Mạt.”
Nghe gây sự với Vân Mạt, Tô Thải Liên lập tức ngăn cản cô nữa.
Cô chỉ mong Vân Mạt ngày nào cũng yên .
Vân Trân Châu chân cẳng nhanh nhẹn đến Vân Trạch, thấy cổng lớn hé mở, cô nhẹ nhàng rón rén tới, lén lút dán cánh cửa.
Trong sân, đám Vân Phi đang đối đầu với Vân Mạt.
“Vân Phi mắt đại tiểu thư.”
Vân Mạt nhướng mày, ánh mắt lạnh lùng dừng Vân Phi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Vân Phi, nàng nhớ , là hồng nhân bên cạnh Vân Hãn Thành. Ngoài Vân Hãn Thành , gần như coi bất kỳ ai trong Xương Bình Hầu phủ gì, kể cả Liễu thị. Nói đến, năm năm , "nguyên chủ" chính là tên mạnh mẽ lôi khỏi phủ, ném lên xe ngựa.
“Ngươi tìm việc?” Có lẽ là ảnh hưởng bởi "nguyên chủ", Vân Mạt cau mày hỏi, tỏ phản cảm với Vân Phi.
Vân Phi chắp tay với Vân Mạt. “Đại tiểu thư, Hầu gia lệnh cho thuộc hạ đến đón về kinh thành.”
“Ha ha...” Vân Mạt lạnh, lướt qua những bên cạnh . “Cái đội hình của ngươi, là thái độ của mời ?”
“Mẹ sẽ về kinh thành với ngươi .” Vân Phi đưa Vân Mạt về kinh, Vân Hiểu Đồng sốt ruột, cau mày, giận thể át, gầm lên với .
Hôm nay, lúc nghỉ, học.
“Cái lão Hầu gia chó má đó đáng ghét như , về kinh, ông điếc , hiểu tiếng ?”