Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 564

Cập nhật lúc: 2025-08-21 03:11:04
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bộ dạng như chú mèo thèm ăn của bé khiến Lâm Canh, Vô Tâm và Vô Niệm bật ha hả.

Ăn sáng xong, Vô Niệm như thường lệ đến huyện thành lo liệu việc của xưởng, tiện thể đưa Vân Hiểu Đồng đến trường. Trời bây giờ quá lạnh, gió thổi rát mặt, Vân Mạt nỡ để con tự học nữa.

Vô Tâm ở , báo cáo tình hình buôn bán với Vân Mạt.

Dồi huyết và dồi lợn tạo chút danh tiếng, điều nàng quan tâm nhất bây giờ là tình hình tiêu thụ lạp xưởng. “Tâm Nhi, con chào hàng lạp xưởng ở bốn cửa hàng của Vu thị, Vạn thị, Đổng ký và Từ ký, phản ứng của các chủ tiệm thế nào?”

Sau khi quyết định kinh doanh lạp xưởng, Vân Mạt sớm bảo Vô Niệm dặn Điền Tiểu Thảo và những khác một lô hàng mẫu, đó, cũng như , giao cho Vô Tâm mang hàng mẫu tìm mối tiêu thụ.

“Phu nhân, con đang định báo cáo với chuyện .” Vô Tâm Vân Mạt : “Chủ của bốn cửa hàng khi nếm thử hương vị lạp xưởng đều thấy ngon. Chỉ điều, dạo , họ đều ý định đặt hàng.”

“Lẽ nào họ định đợi đến gần Tết Âm lịch mới đặt hàng?” Vân Mạt nhíu mày suy đoán.

Khoảng thời gian Tết Âm lịch, nhà nhà đều sắm sửa hàng Tết. Trong thời gian , việc kinh doanh của các cửa hàng là nhất trong năm, nhiều cửa hàng sẽ chọn lúc đó để nhập hàng lượng lớn.

“Vâng, đoán chuẩn thật.” Vô Tâm gật đầu. “Bốn lão gia đó cố chấp lắm, con đến khô cả miệng mà cũng đổi quyết định của họ.”

Vân Mạt xong, khẽ nhíu mày.

Lạp xưởng là món ăn mới, nếu tạo chút danh tiếng Tết Âm lịch, để dân chúng đến sự tồn tại của món mới và nếm thử hương vị của nó , thì e rằng sẽ khó bán chạy trong dịp Tết.

“Tâm Nhi, thế , con với chủ của bốn cửa hàng rằng, nếu đặt hàng bây giờ, thể giảm giá cho họ 50 văn mỗi cân lạp xưởng. Nếu đợi đến Tết mới đặt, khi đó giá thịt heo tăng, lạp xưởng của chúng cũng sẽ tăng giá theo.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-564.html.]

Mỗi cân rẻ hơn 50 văn? Vô Tâm thầm tính toán, mười cân thì kiếm ít 500 văn, một trăm cân thì ít năm lạng bạc, một ngàn cân thì ít năm mươi lạng bạc...

Con càng tính càng lớn, mày của cô gái nhỏ cũng càng nhíu chặt hơn.

“Phu nhân, mỗi cân rẻ hơn 50 văn, là nhiều quá ?”

Cô gái nhỏ là một yêu tiền, tiêu thêm một văn cũng thấy đau lòng khôn xiết. Vân Mạt lập tức giảm giá nhiều như , nàng cảm thấy như cắt một miếng thịt.

Vân Mạt hàng mày của nàng nhíu chặt đến mức thể kẹp c.h.ế.t mấy con muỗi cùng lúc, : “Tâm Nhi, ăn cũng giống như đánh trận, chú trọng sách lược. Đừng vì chút lợi nhỏ mắt mà bỏ qua miếng thịt mỡ lớn vốn thể ăn . Chúng bây giờ giảm giá là để lót đường, thả dây dài câu cá lớn. Chỉ cần danh tiếng của lạp xưởng tạo dựng, dịp Tết nhất định sẽ bán chạy. Chút tiền kiếm ít bây giờ đáng kể, nhanh sẽ kiếm , hơn nữa còn là kiếm gấp bội.”

Vô Tâm ngẫm cũng thấy đúng. “Phu nhân, vẫn là xa trông rộng.” Nói , nàng giơ ngón tay cái lên với Vân Mạt.

Vân Mạt bộ dạng tinh nghịch của nàng, : “Con cũng kém, chỉ là thường xuyên yêu tiền đến mức chui trong mắt .”

Vô Tâm hì hì: “Phu nhân, thật hiểu con.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Tâm Nhi, con việc ở Nhiếp Chính Vương phủ, Yến Li trả công cho con ?” Vân Mạt cảm thấy cô gái nhỏ Vô Tâm yêu tiền đến mức tẩu hỏa nhập ma, quả thực thể dùng một từ để hình dung: coi tiền như mạng.

“Có trả chứ ạ.” Vô Tâm vui vẻ : “Ai chê bạc nhiều bao giờ.”

“Vậy con tích trữ nhiều tiền như để gì?” Vân Mạt thuận miệng hỏi một câu, nàng cảm thấy kỳ lạ, cô gái nhỏ chỉ tích tiền chứ tiêu tiền.

Vô Tâm cụp hàng mi cong vút, im lặng một lát, đó, nàng ngước lên, vẻ mặt chiều nhẹ nhõm Vân Mạt, : “Dành tiền để cưới một đàn ông chứ .”

“...” Lời của Vô Tâm dứt, trán Vân Mạt chảy xuống một vệt đen.

Loading...