Yến Li đẩy đẩy Vân Mạt, nhưng nàng vẫn nhúc nhích. Cuối cùng đành kéo chăn đắp lên , xuống bên cạnh Vân Mạt đầy bất mãn, một tay nhẹ nhàng ôm lấy eo nàng.
Vân Mạt quả thực Yến Li giày vò đến rã rời. Chiếc thuyền nhỏ ngừng lắc lư, thần kinh nàng thả lỏng, đầu đặt xuống gối lâu ngủ .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Yến Li ôm nàng lòng, tiếng hít thở đều đều của nàng, ánh mắt dịu dàng lưu luyến gương mặt yên tĩnh của nàng, lướt qua hàng mi, đôi mắt, sống mũi, đôi môi nàng. Hắn nghiêm túc ngắm bộ dạng say ngủ của nàng, khỏi cong môi, một cách hiền hòa.
Vân Mạt ngủ một giấc thật sâu, khi mở mắt nữa, chỉ thấy một tia nắng chói lọi xuyên qua ô cửa sổ, rắc những vệt sáng lốm đốm giường.
“Tỉnh , ăn cơm , là tắm rửa ?” Giọng dịu dàng của Yến Li vang lên đầu giường.
Vân Mạt đảo mắt, theo tiếng , thấy Yến Li vẫn một áo đen, đầu giường với vẻ phiêu dật ngang tàng, tay cầm một quyển sách, tùy ý lật xem, trông tinh thần vô cùng sung mãn.
“Chàng dậy từ lúc nào ?”
Vân Mạt chằm chằm gương mặt đầy tinh thần, đôi mày phiêu dật của , trong lòng thầm bội phục. Tối qua giày vò hơn nửa đêm, ngờ đàn ông nửa điểm mệt mỏi, đúng là biến thái.
Yến Li nàng đang nghĩ gì, liền đặt quyển sách trong tay xuống, vươn tay vuốt mái tóc tán loạn gối của nàng, tà mị, giọng điệu chút mờ ám: “Phu nhân, nàng đang nghi ngờ thực lực của vi phu ? Thực , tối qua…”
“Dừng!” Nhắc đến tối qua, Vân Mạt trong lòng bùng lên một ngọn lửa, trừng mắt Yến Li một cái, đợi hết câu cắt ngang. “Ta tắm rửa.”
Tối qua là đêm động phòng hoa chúc gì, rõ ràng là ngày khổ nạn của nàng. Bị giày vò hơn nửa đêm, cả nàng như tháo lắp , đến xương cốt cũng rã rời.
“Được.” Yến Li thu nụ tà mị, giúp nàng kéo chăn, che bờ vai đang lộ ngoài, đó lệnh ngoài: “Người , mang nước tắm .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-456.html.]
“Vâng.” Người ngoài cửa đáp một tiếng rời .
Một lát , ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa. “Vương gia, phu nhân, nước tắm chuẩn xong.” Tiếng gõ cửa dứt, giọng của Vô Tâm truyền .
Yến Li nhướng mày về phía cửa. “Vào .”
Vô Tâm và Vô Niệm lúc mới đẩy cửa , mang nước tắm mà Vân Mạt . Giống như tối qua, họ cũng chuẩn cả cánh hoa và tinh dầu tắm.
“Vô Niệm, Đồng Đồng thế nào ?”
Vân Mạt chỉ ló một cái đầu ngoài chăn, thấy Vô Tâm và Vô Niệm mang nước , nàng liền sang về phía Vô Niệm.
Từ khi Vân Hiểu Đồng ngủ riêng một phòng, mỗi ngày tỉnh dậy việc đầu tiên của bé là tìm nàng. Mà hôm nay nàng ngủ đến trưa, thấy bé đến gõ cửa, cảm thấy chút ngạc nhiên.
Vân Mạt hỏi tình hình của Vân Hiểu Đồng, Vô Niệm liền về phía giường lớn, thấy giường hỗn độn bừa bãi, một cảnh tượng như một trận đại chiến, nàng hổ đến hai má nóng lên.
“Khụ, phu nhân, sáng nay tiểu công tử tỉnh liền đòi học. Vương gia để Vô Tình bắt mạch cho bé, xác định vấn đề gì mới để Vô Kỵ đưa bé đến trường huyện ạ.”
Vân Mạt hiểu , khó trách sáng nay bé đến gõ cửa, hóa là con sói phúc hắc bên cạnh gửi đến trường huyện .
“Phu nhân, chờ ngài tắm rửa xong, chúng sẽ mang cơm cho ngài.” Vô Tâm chằm chằm chiếc giường hỗn độn, với Vân Mạt. “Phu nhân, ngài chắc là đói lắm nhỉ.”
Vương gia cũng thật là, tối qua giày vò hơn nửa đêm, khó trách phu nhân sẽ nổi giận gầm lên.
Tối qua, tiếng gầm như sư tử của Vân Mạt, chỉ các ảnh vệ trực đêm bên ngoài thấy, mà Sáu Sát cũng . Hơn nữa, trong lòng họ vô cùng bội phục sự “mạnh mẽ” của Vương gia. Đây mà là Nhiếp Chính Vương thiên tuế trong truyền thuyết gần nữ sắc, sở thích đoạn tụ ư, là tin vịt…