Vân Hiểu Đồng nhỏ mà gan lớn, phồng má mắng con Chu thị, Vân Trân Châu một trận. Hai cánh tay gầy gò mấy lạng thịt dang thành hình chữ nhất, ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c che chắn Vân Mạt, bảo vệ cô ở phía .
“Ai dám bắt nạt , sẽ đánh đó!”
Cậu bé cắn chặt môi, hất chiếc cằm nhọn lên cao, hình nhỏ bé rõ ràng đang run rẩy nhưng vẫn cố tỏ sợ hãi, vẻ quật cường trong mắt vô cùng rõ rệt.
Gương mặt gầy gò vàng vọt cũng lộ vẻ trưởng thành hợp với lứa tuổi, mà khiến đau lòng.
Vân Mạt thấy sống mũi cay cay, một dòng nước ấm chảy qua lồng ngực. Nhìn Vân Hiểu Đồng, cô càng thêm yêu thương.
Cậu nhóc chịu bao nhiêu khổ cực mới thể ngoan ngoãn hiểu chuyện như ? Những đứa trẻ năm tuổi khác lẽ vẫn còn đang nũng trong lòng cha , còn nhóc chăm sóc, bảo vệ cô. là con nhà nghèo sớm hiểu chuyện, hiểu chuyện đến mức khiến cô đau lòng, xót xa.
“Đồng Đồng, đây, đến bên cạnh .”
Vân Mạt dịu giọng, vẫy tay với Vân Hiểu Đồng. Một đứa con trai ngoan ngoãn hiểu chuyện như , cô nỡ để hai mụ đàn bà điên khùng giày vò, bắt nạt.
Đời , nếu cô trở thành của nhóc, thì, từ hôm nay trở , nhóc chính là bảo bối trong tay, là cục thịt trong tim cô. Ai dám mắng một câu, đánh một cái thử xem…
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Vân Hiểu Đồng , thấy vẫy tay với , đang định chạy đến sà lòng thì bất ngờ Vân Trân Châu túm từ phía .
Vân Trân Châu bước một bước dài lên , hung hăng nắm lấy cổ áo Vân Hiểu Đồng, ánh mắt độc ác, chỉ hận thể xé xác bé .
“Thằng con hoang, đồ hạ đẳng cha! Mày cũng dám mắng bà ? Xem hôm nay bà xé nát cái miệng mày .”
Vân Trân Châu Chu thị nuông chiều từ bé, những dạy dỗ nên mà ngược còn trở nên lười biếng, đanh đá. Ở thôn Dương Tước, cô nổi tiếng là kẻ chanh chua, mấy ai dám trêu chọc. Lúc , một đứa trẻ năm tuổi mắng chửi, cô nuốt trôi cục tức . Vừa mắng, cô giơ tay lên, định tát Vân Hiểu Đồng.
Vân Mạt thấy Vân Trân Châu giơ tay, ánh mắt lạnh trong khoảnh khắc. Cô vươn tay , ngay lúc bàn tay của Vân Trân Châu sắp giáng xuống, cô kéo giật Vân Hiểu Đồng về bên cạnh .
Do động tác của Vân Trân Châu quá nhanh, khi bàn tay hạ xuống, móng tay sắc nhọn vẫn sượt qua má của Vân Hiểu Đồng, để một vết cào nhàn nhạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-4.html.]
“Đồng Đồng, đau ? Để xem nào.”
Vân Mạt một tay ôm Vân Hiểu Đồng lòng, lập tức xổm xuống, kiểm tra vết cào mặt , lòng đau như thắt.
“Mẹ ơi, đau, chảy m.á.u ạ.” Vân Hiểu Đồng thấy Vân Mạt lo lắng, liền sờ sờ vết cào mặt , ngẩng khuôn mặt nhỏ gầy gò lên, cố gắng nặn một nụ .
“Mẹ đừng lo, con thật sự .”
Trên mặt thì , nhưng hốc mắt phủ một lớp sương mờ, nước mắt chực trào, đau đến mà vẫn cố nén .
Vân Mạt thấy hết, lòng đau như cắt.
“Đồng Đồng ngoan, nếu đau thì cứ , sẽ con .”
là một nhóc kiên cường ngốc nghếch. Nhỏ bé như , một cú như thế, thể đau.
An ủi Vân Hiểu Đồng xong, Vân Mạt bế lên giường: “Đồng Đồng ngoan ngoãn đây, đuổi , chúng nấu cơm ăn nhé.”
“Vâng ạ.” Vân Hiểu Đồng gật đầu thật mạnh, Vân Mạt, đôi mắt tràn đầy tin tưởng.
Cậu phát hiện, hình như đổi, trở nên lợi hại hơn.
Vân Mạt xoay đối mặt với Vân Trân Châu, nụ môi tắt ngấm, ánh mắt trở nên u ám, hai tia sắc bén khóa chặt cô .
Dưới ánh như , Vân Trân Châu rùng một cái, chút sợ hãi.
“… Vân Mạt, mày trừng tao gì, mày quỷ ám ? Mau cho heo ăn, heo trong chuồng còn đang đói kìa.”
Vân Mạt thèm để ý đến lời Vân Trân Châu , thẳng đến mặt cô , nhanh như chớp tóm lấy cổ tay, dùng sức bấm mạnh huyệt đạo.
Loạt động tác thành trong nháy mắt, đến khi Vân Trân Châu kịp phản ứng thì đau đến nhe răng trợn mắt.