Tiếng kêu kinh hãi của Tuệ Trân từ phía vọng tới. Vân Mạt dừng bước, khẽ nghiêng mặt , cất giọng:
"Mau đưa tiểu thư nhà ngươi về , nếu để thấy bộ dạng thảm hại , e rằng vị trí nhất nữ thần của huyện Tỉ Quy sẽ chút lung lay đấy."
"Phụt!"
Lời hả hê của Vân Mạt theo gió lọt tai Viên Kim Linh. Lồng n.g.ự.c Viên Kim Linh phập phồng kịch liệt, tức đến mức phun một ngụm m.á.u tươi, m.á.u loang đỏ cả vạt váy.
Thấy Viên Kim Linh nông nỗi , Tuệ Trân sợ đến sắp , run rẩy đưa tay đỡ lấy nàng, "Tiểu thư, chúng về phủ thôi."
Sau khi chọc tức Viên Kim Linh đến hộc máu, Vân Mạt thời gian để tiếp tục dây dưa với nàng , liền cùng Vân Dạ và đám Tuân Triệt rời khỏi huyện nha.
"Mạt Nhi, chẳng lẽ nàng gì với ?" Sau khi xa khỏi huyện nha, Tuân Triệt ngước đôi mắt sáng ngời Vân Mạt.
Chàng tỏ rõ lòng , nhưng thái độ của Vân Mạt đối với vẫn như thường ngày, vẫn chỉ coi là bạn nhất. Điều chút hụt hẫng.
Vân Mạt liếc Tuân Triệt một cái, hỏi gì. Nếu hỏi , nàng cũng nên cho . "A Triệt, thật sự chuyện với ." Nàng đối với chỉ tình bạn, hề tình yêu nam nữ, chuyện sớm muộn gì cũng rõ ràng.
"A Dạ, Không Cố Kỵ, Vô Niệm, các ngươi ở đây chờ một lát."
"Ừm." Vân Dạ khẽ gật đầu, tay phẩy nhẹ qua trán Vân Mạt, giúp nàng sửa vài lọn tóc mai chút tán loạn, "Đi , chờ nàng trở về."
Tuân Triệt một bên, thấy động tác dịu dàng của Vân Dạ, mà Vân Mạt hề từ chối, sự tương tác của hai họ khiến lòng dâng lên một cỗ chua xót.
"Túc Nguyệt, Tuân Thư, các ngươi cũng ở đây chờ." Dặn dò xong, tự xoay bánh xe lăn, "Mạt Nhi, chúng qua đình bên chuyện ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-382.html.]
"Được." Vân Mạt mỉm đáp, chậm rãi bước theo Tuân Triệt.
Tuân Triệt khó khăn xoay bánh xe lăn, nhưng nàng hề giúp đỡ. Người như Tuân Triệt, một thiên chi kiêu tử, dù chân tàn tật, sự kiêu ngạo trong lòng vẫn còn đó. Nàng tiến lên giúp , ngược sẽ là một sự tổn thương, một sự xem thường.
Hai đến một đình tránh mưa bên cạnh. Vân Mạt đến xuống ghế đá đối diện Tuân Triệt, khẽ nhướng mày, thẳng mắt .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
"A Triệt, tâm ý của . mà, đôi vòng ngọc của , thể nhận." Vừa , nàng từ trong lòng lấy đôi vòng ngọc, hai tay nâng niu, đưa đến mặt Tuân Triệt.
Nàng vẫn luôn tìm cơ hội để trả đôi vòng cho Tuân Triệt, cho nên vẫn luôn mang theo bên .
"Tại ? Mạt Nhi." Tuân Triệt chằm chằm đôi vòng ngọc Vân Mạt đưa trả, hề nhận lấy, giọng chút nghẹn ngào.
"Nàng quan tâm như , ngâm rượu mật gấu cho , tặng hoa Mộc Cẩn nhất, chẳng lẽ vì thích ?"
Vân Mạt cắn cắn môi, chút hối hận.
Sớm những việc đó sẽ khiến Tuân Triệt hiểu lầm, thì lúc , khi tặng quà, nàng nên chú ý một chút.
"A Triệt, vẫn luôn xem là bạn nhất." Vân Mạt day dứt một hồi, quyết định nhẫn tâm rõ chuyện với Tuân Triệt. Thà đau một thôi, nhân lúc Tuân Triệt còn lún quá sâu, để rõ, tránh cho việc càng kéo dài, gây cho tổn thương lớn hơn. "Ta vì ngâm rượu mật gấu, tặng hoa Mộc Cẩn nhất, tất cả những điều đó, đều là vì là bạn nhất của , ngoài còn ý gì khác."
Vân Mạt rõ ràng, Tuân Triệt cũng minh bạch.
"Khụ khụ…" Tuân Triệt ho nhẹ hai tiếng, thần sắc ảm đạm, tay ôm lấy ngực, cảm thấy trái tim như xé rách đau đớn.
"Mạt Nhi, nàng thích… chính là Vân Dạ?" Chàng ngước đôi mắt trong veo lên, ánh mắt dừng khuôn mặt Vân Mạt, do dự một lát, lấy hết can đảm, cuối cùng mới hỏi câu .