Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 351

Cập nhật lúc: 2025-08-19 08:04:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Dạ cụp mắt, chút chột , dám thẳng mắt Vân Mạt, “Vân nhi, … đó là kìm lòng .”

Một giây , Vân Dạ đại hiệp còn bá đạo uy phong, giờ đây, cúi đầu, giống hệt một đứa trẻ phạm .

“Anh kìm lòng thể hôn ?” Không tính kiếp , nụ hôn , chính là nụ hôn đầu của nàng. Nụ hôn đầu quý giá của nàng cứ thế cướp mất.

Vân Dạ chớp chớp mắt, “Hôn cũng hôn , Vân nhi, nàng bồi thường thế nào?”

Bồi thường?

Vân Mạt nghĩ nghĩ, đột nhiên duỗi tay một cái, nắm lấy cổ áo Vân Dạ, ma xui quỷ khiến : “Anh sự đồng ý của hôn , hôn .”

Vân Dạ sững sờ, ngờ Vân Mạt sẽ đưa yêu cầu như . , đòi hôn, đúng ý , vì thế liền bật , “Vân nhi, chuẩn xong .” Vừa , thế mà nhắm mắt , chu môi, “Nàng hôn , cần khách khí.”

Ánh mắt Vân Mạt dừng môi Vân Dạ.

Đôi môi mỏng của chu lên, đường nét mềm mại, ánh lên vẻ quyến rũ, như một tác phẩm nghệ thuật điêu khắc tinh xảo. Theo nhịp thở của , mùi đàn hương dễ chịu phả lên mặt nàng, tê tê dại dại.

“Vân Dạ, đang quyến rũ phạm tội.”

“Vậy, Vân nhi, nàng quyến rũ ?”

“Anh xem.” Vân Mạt chằm chằm môi mấy , đột nhiên, duỗi tay ôm lấy cổ thon dài của , đó nhón chân lên, ấm áp đặt một nụ hôn lên, dán chặt.

Vân Dạ cong môi, hài lòng , hai tay vòng qua, ôm lấy eo nàng, chuẩn sâu thêm nụ hôn.

Vân Mạt cảm nhận ý đồ của , liền một bước, rời khỏi môi , : “Lần đòi nợ, trả nợ. là công, là thụ. Anh cứ ngoan ngoãn chịu đựng, sẽ tấn công. Không loạn quy củ.”

Vân Dạ nàng trêu chọc đến lòng ngứa ngáy, đành bất đắc dĩ thở dài.

Vân Mạt một tay ôm cổ , tay vịn vai , một vòng xoay mắt, đè lên tường, đó nhón chân, miễn cưỡng ép dán tường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-351.html.]

“Vân nhi…” Vân Dạ thấy vai trò hoán đổi, chút dở dở .

“Chỉ cho phép tường đông , cho phép tường đông ?” Vân Mạt một tay chống lên tường, một tay nâng cằm Vân Dạ, học theo dáng vẻ của kẻ trăng hoa, “Nói cho , nữ nhân cũng thể tường đông nam nhân. Không tin, xem.” Nói xong, dí môi lên, một nụ hôn bá đạo rơi xuống.

Chỉ là, cô nàng nào đó lùn hơn một khúc, ban đầu động tác bá đạo, hôn một lúc, thở hổn hển, vẻ yếu thế.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Vân Dạ thấy nàng một tay chống tường, hai chân còn nhón lên, tư thế duy trì thật sự vất vả, bèn ôm chặt eo nàng, một vòng xoay nhanh chóng, phản đè nàng lên tường, đó, tiếp tục hôn.

“Ưm ưm.”

Một trận chóng mặt qua , Vân Mạt cảm giác lưng dán tường, bất mãn kháng nghị.

Nói mà, nàng là công cơ mà.

Vân Dạ thấy tiếng “ưm ưm” của nàng, híp mắt, nụ hôn tiếp tục sâu hơn, mãnh liệt hơn, dập tắt tiếng phản kháng sự tấn công của .

Cho đến khi Vân Mạt mềm nhũn trong lòng, mới thỏa mãn dừng tay.

“Vân Dạ.” Vân Mạt chu đôi môi sưng đỏ, trừng mắt Vân Dạ.

Vân Dạ giơ tay, lòng bàn tay nhẹ nhàng lướt qua môi nàng, “Tinh thần tồi, xem , chúng còn thể tiếp tục một lát nữa.”

“Cầm thú.”

Vân Mạt sợ đến mức vội che miệng . Cứ hôn nữa, miệng nàng tối nay thể xào thành một đĩa lạp xưởng mất.

Vân Dạ mắng là cầm thú, những tức giận, ngược tâm trạng vui vẻ, khóe miệng cong lên một đường cong hoa mỹ.

“Cái vòng bỏ đó, khi nào nàng trả cho Tuân Triệt.” Nhắc đến Tuân Triệt, nụ môi tức khắc biến mất, ánh mắt chua loét Vân Mạt, ghen mặt.

“Vân Dạ, A Triệt là bạn của , tổn thương .” Vân Mạt đàn ông đối với phụ nữ yêu tính chiếm hữu mạnh, nhưng nàng vì tính chiếm hữu của Vân Dạ mà mất bạn như Tuân Triệt. Đây là nguyên tắc của nàng.

Loading...