Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 340

Cập nhật lúc: 2025-08-19 08:04:37
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thu Nguyệt thấy Vân Mạt cương quyết đưa, cũng tiện từ chối nữa.

Trở nhà, Vân Mạt nhanh chóng mấy công thức chế biến mầm hương xuân và hoa mộc cẩn, để một ít để nhà nếm thử, phân phó Không Cố Kỵ cưỡi ngựa nhanh mang hai giỏ còn đến Văn Hương Lâu.

Cũng may Không Cố Kỵ mấy ngựa màu mận chín hất ngã, cuối cùng cũng thuần phục nó. Giờ đây, chính mỗi ngày đưa đón Vân Hiểu Đồng học.

Ngựa màu mận chín phi như bay, đầy mười lăm phút, Không Cố Kỵ mang hai giỏ hoa mộc cẩn và mầm hương xuân đến Văn Hương Lâu.

“Hà chưởng quỹ, chủ nhân bảo đưa tới.” Không Cố Kỵ đưa giỏ cho tiểu nhị, từ trong lòng lấy thực đơn Vân Mạt , giao cho Hà Về Phía Trước.

Hà Về Phía Trước xem qua thực đơn, chuyển tầm mắt sang giỏ tre, “Đây là hoa mộc cẩn và mầm hương xuân?”

“Vâng.” Không Cố Kỵ gật đầu, “Chủ nhân , mắt cứ bán chừng để thăm dò thị trường.”

“Hoa mộc cẩn màu đỏ thẫm, vẫn là đầu thấy. Còn mầm hương xuân nữa, chồi nào chồi nấy cũng mập mạp. Chủ nhân nhà ngươi thật bản lĩnh, thể trồng những thứ đến .” Hà Về Phía Trước cũng kinh ngạc như Thu Nguyệt và Vô Niệm, đồng thời, trong lòng cũng vô cùng khâm phục Vân Mạt.

Không Cố Kỵ , trong lòng đồng tình với lời của Hà Về Phía Trước.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Chủ nhân quả thật lợi hại, kiếm tiền, ngay cả Vương gia cũng lời nàng răm rắp. Dưới gầm trời , thể khiến Vương gia lời răm rắp, e rằng thứ hai.

Không Cố Kỵ giao đồ xong, nán lâu, vội vã trở về thôn Dương Tước.

Anh về đến thôn, Vân Mạt nấu xong cơm trưa, Vô Niệm đang giúp bưng đồ ăn sảnh chính.

Trưa nay, Vân Mạt món bánh mộc cẩn chiên hành, viên mộc cẩn hấp thịt băm, một đĩa gỏi mầm hương xuân, một đĩa trứng xào hương xuân, ngoài còn nấu một nồi cháo hoa mộc cẩn. Để thử vị, món nào cũng thêm hoa mộc cẩn hoặc mầm hương xuân.

“Chủ nhân, đang yến tiệc hoa tươi ?”

Không Cố Kỵ chằm chằm nồi cháo và đĩa bánh bàn mà nuốt nước bọt. Hoa tươi dùng món ăn, chỉ thơm ngon, mà màu sắc còn mắt, thấy thèm, đặc biệt là khi những bông hoa còn hấp thụ linh khí của Tiên Nguyên Phúc Cảnh, món ăn càng ngon hơn loại thường, càng kích thích vị giác hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-340.html.]

“Ta đang thử vị của hai loại nguyên liệu .” Vân Mạt liếc Không Cố Kỵ, xuống, “Mau ăn , ăn xong cho vị thế nào.”

Vân Mạt dứt lời, Không Cố Kỵ tươi xuống.

Thử đồ ăn, thích.

Thấy Vân Dạ bên cạnh Vân Mạt, Vô Niệm cũng xuống theo. Trải qua mấy ngày, hai họ ăn cùng Vân Dạ còn căng thẳng như .

“Rất ngon.” Vân Dạ nếm một muỗng cháo hoa mộc cẩn, nghiêng mặt Vân Mạt, “Cháo hôm nay, ngọt thơm hơn những nàng nấu.”

Nghe Vân Dạ khen ngon, Vân Mạt cũng vội vàng nếm thử.

Cháo thơm mềm chạm đầu lưỡi, mắt nàng liền sáng lên. Vân Dạ sai, cháo hoa mộc cẩn hôm nay quả thật thơm ngọt hơn những . Xem , những loại cây hấp thụ linh khí của Tiên Nguyên Phúc Cảnh, chồi và hoa của chúng vị ngon hơn loại thường. Vậy là nàng thể yên tâm, việc kinh doanh bên Văn Hương Lâu chắc sẽ vấn đề gì.

Không Cố Kỵ và Vô Niệm cũng duỗi đũa.

Vương gia đối với bất cứ thứ gì cũng cực kỳ kén chọn, ngay cả ngài cũng khen cháo ngon, thì chắc chắn là ngon.

Hai nếm thử xong, biểu cảm còn khoa trương hơn cả Vân Mạt.

“Chủ nhân, tài nấu nướng của thật . Món bánh hoa mộc cẩn chiên hành giòn thơm mà ngấy, thể so sánh với Nhiếp…” Không Cố Kỵ nhất thời cao hứng, suýt nữa buột miệng.

Vô Niệm kinh hãi, vội vàng ngầm huých một cái.

“Chủ nhân, tay nghề của quả thật , thể sánh với đầu bếp của các tửu lâu lớn.” Vô Niệm cao giọng, cướp lời của Không Cố Kỵ.

Không Cố Kỵ , lúc mới nhận cao hứng quá mà suýt lỡ lời.

“Ha ha, đúng .”

Loading...