Vân Mạt thu tầm mắt, chuyển sang Trần thị, “Tẩu tử, Vân Dạ là gia đinh nhà , đồng thời cũng là nhà của . Về chuyện mua nhà, quyền chuyện, hơn nữa, ý của chính là ý của . Lúc , đến nhà họ Điền các mua nhà, cũng hề ép buộc các , là các cam tâm tình nguyện bán cho .”
Lời của Trần thị Vân Dạ vui. Mặc dù hứa với Vân nhi sẽ tùy tiện tổn thương thôn Dương Tước, nhưng điều đó nghĩa là một thôn phụ nhỏ bé thể lớn tiếng với , thậm chí còn dùng lời lẽ sỉ nhục. Thân phận tôn quý của cho phép khác vô lễ như . Hắn vốn sa sầm mặt, chiếc mặt nạ xương hổ trắng ngọc phủ một lớp băng mỏng, đang định tay thì lời của Vân Mạt lọt tai, tức khắc dập tắt cơn giận trong lòng .
“Vậy… cũng là do cô lừa chúng tiền, chúng mới bán rẻ cho cô.” Trần thị cũng cảm thấy loạn như chút vô lý, nhưng trong lòng phục.
“Đó cũng là do các tình nguyện.” Vân Mạt hết kiên nhẫn, lạnh giọng trả lời.
Lời của Trần thị coi thường Vân Dạ, điều nàng tức giận. Nếu Vân Dạ bận tâm đến lời dặn của nàng, với tính cách cô độc, bá đạo của , đàn bà ăn coi thường như , e rằng sớm gặp Diêm Vương.
“Cô…” Trần thị đưa tay chỉ Vân Mạt, cắn môi, tức đến nên lời.
Vân Mạt lười bà nữa, trực tiếp chuyển tầm mắt sang đầu nhà họ Điền, Điền Song Hỉ.
“Trưởng thôn thúc, chuyện ngôi nhà, thúc ý kiến gì ? Lúc , khi con mua nhà của thúc, tay thật sự tiền. Số bạc mua ngựa hôm nay, là do Vân Dạ săn gấu mới kiếm .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Chuyện Vân Dạ săn gấu, gần như cả thôn Dương Tước đều .
Vân Mạt tiền mua ngựa là do săn gấu kiếm , ông gì nghi ngờ. Hơn nữa, ngoài Vân Mạt, ai dám mua ngôi nhà của ông. Ngôi nhà đó thể bán 130 lượng, còn hơn là để đó mục nát, đáng một đồng.
“Vân Mạt nha đầu, ý kiến.” Điền Song Hỉ trả lời Vân Mạt, trừng mắt Trần thị, “Làm loạn cái gì, mau về nhà xem con . Mặt mũi nhà họ Điền đều ngươi mất hết .”
Trần thị lợi gì, Điền Song Hỉ mắng mặt , bèn che mặt, vẻ mặt uất ức rời , đồng thời, trong lòng hận Vân Mạt đến cùng cực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-335.html.]
Tô Thải Liên thấy Trần thị thể lớn chuyện, trong lòng thất vọng.
Nàng ánh mắt độc ác, hung hăng Vân Mạt, hừ, con tiện nhân vận khí thật .
Mọi xem xong náo nhiệt, dần dần tản . Vân Mạt cũng bảo Vân Dạ dắt ngựa về nhà. Lúc rời , Vân Mạt liếc mắt về phía Tô Thải Liên.
Vừa , những lời thì thầm của đàn bà với Trần thị, nàng đại khái. Trần thị nếu đàn bà xúi giục, cũng sẽ tìm nàng gây sự.
Mấy đàn bà nhà Vân Xuân Sinh thật là, nào nấy đều đáng ghét. Nếu sợ gây phiền phức cho trưởng thôn Điền Song Hỉ, , nàng nhảy xuống ngựa, xé cái miệng rách của đàn bà đó .
Vân Dạ thấy Vân Mạt thu tầm mắt khỏi Tô Thải Liên, chiếc mặt nạ xương hổ, đôi mày nhíu .
Những lời Tô Thải Liên xúi giục Trần thị tìm Vân Mạt gây sự, cũng thấy.
Hắn thấy Vân Mạt mày khẽ nhíu , bàn tay giấu tay áo, hướng về phía Tô Thải Liên điểm một cái. Theo động tác của , một luồng khí vô hình đánh thẳng á huyệt của Tô Thải Liên.
“A, ngô, khụ.”
Tô Thải Liên cảm thấy một chỗ nào đó tê dại, theo bản năng kêu lên, phát hiện cổ họng câm, “a, ngô” mấy tiếng cũng la lên .
“Vợ của Sơ Thập, cô ?”
Người bên cạnh thấy Tô Thải Liên bóp cổ họng, “a, ngô” ngừng, liền nàng .