Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 297

Cập nhật lúc: 2025-08-19 08:00:04
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mẹ ơi, con trai sẽ tự chăm sóc cho , con trai sẽ nhớ .”

Cậu bé ôm Vân Mạt, hốc mắt chút đỏ lên, nhưng quật cường nén nước mắt, thực , cũng rời xa .

Vân Mạt ôm bé một lúc, hôn lên má nhỏ của một cái.

“Con trai ngoan, , Vệ phu tử đang đợi con đấy.”

Nhóc con một ngày nào đó sẽ lớn, một ngày nào đó sẽ rời xa . Nếu thể che chở cho nó cả đời, còn bằng sớm để nó học cách độc lập.

“Vâng ạ.” Vân Hiểu Đồng gật đầu, hôn Vân Mạt một cái, đó đến bên cạnh Vân Dạ, ngẩng đầu Vân Dạ, vẫy tay với , hiệu xổm xuống.

Vân Dạ phối hợp xổm xuống, Vân Hiểu Đồng tiến lên một bước, ôm cánh tay , ghé miệng sát tai .

Nhìn động tác của Vân Hiểu Đồng, Vân Dạ nhỏ với .

Nhướng mày, khẽ liếc Vân Mạt một cái, dùng nội lực dựng lên một lớp chắn.

Vân Mạt một bên, thấy hai thần thần bí bí, mở ngũ quan định lén, cảm nhận Vân Dạ dùng nội lực dựng lên lớp chắn, nàng dùng thần thức xem xét, kết quả… một chữ cũng .

Thử nhiều , thần thức nàng phát đều thể xuyên qua lớp chắn Vân Dạ dựng lên.

là một kẻ biến thái, nội lực sâu dày như .

Vân Mạt thử nhiều , cuối cùng mặt đầy vẻ thất bại từ bỏ.

Vân Hiểu Đồng ghé tai Vân Dạ nhiều câu, đó mới buông cánh tay .

“Thúc Dạ, cố lên nhé, con tin tưởng thúc.”

Vân Dạ , thu nội lực, dỡ bỏ lớp chắn.

Vân Mạt phí nửa ngày công, cũng chỉ câu – Thúc Dạ, cố lên nhé, con tin tưởng thúc.

Vân Hiểu Đồng xong chuyện bí mật với Vân Dạ, để thư đồng giúp cầm hành lý, vẫy tay với Vân Mạt. “Mẹ ơi, tạm biệt.” Cõng Bạc, liền trường.

“Ngô ngô ngô, ngô ngô.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-297.html.]

Bạc thấy Vân Hiểu Đồng vẫy tay với Vân Mạt, cũng học theo bộ dạng của , giơ một móng vuốt lông xù lên, vẫy vẫy về phía Vân Mạt.

Mẹ của chủ nhân, tạm biệt.

Nhìn theo Vân Hiểu Đồng trong, Vân Mạt dời tầm mắt sang khuôn mặt Vân Dạ.

Vân Dạ thấy Vân Mạt chằm chằm , ôn hòa một tiếng, đưa tay kéo tay áo nàng, kéo nàng . “Không còn nhiều việc , chúng mau về nhà .”

Hắn đến chữ “nhà”, giọng điệu vô cùng tự nhiên.

Trong lòng , dinh thự ở thôn Dương Tước chính là nhà của . Bất giác, coi Vân Mạt và Vân Hiểu Đồng như nhà của .

Vân Mạt xem xét Vân Dạ vài , liền thu tầm mắt, cũng hỏi , Vân Hiểu Đồng gì với . Dù hỏi cũng là vô ích.

Hai trở thôn Dương Tước, gần đến giữa trưa.

Vân Mạt thấy đến giờ ăn trưa, liền về nhà xách giỏ rau, vườn nhổ một ít hẹ tây, chuẩn nấu cơm.

Buổi trưa món thịt thỏ hầm tỏi, cá kho ớt, cải thìa xào, vô cùng phong phú.

Ba món ăn thơm nức mũi dọn lên bàn. Vân Mạt im lặng ăn một lúc, cảm thấy vị gì, như thể thiếu thiếu cái gì đó.

“Vân Dạ, thấy hôm nay đồ ăn ngon lắm ?” Vân Mạt cắn cắn đũa, chằm chằm ba món ăn bàn.

Không đúng, đây nàng cũng ba món như mà.

Vân Dạ dừng đũa, liếc mắt vị trí Vân Hiểu Đồng thường .

“Bởi vì Đồng Đồng ở đây, cho nên cô ăn cơm ngon.” Hắn một câu vạch trần tâm trạng của Vân Mạt lúc .

Trước đây, khi thằng nhóc còn ở đây, là náo nhiệt, ba ăn cơm, bàn ăn tiếng ngớt.

Thực cũng giống Vân Mạt, Vân Hiểu Đồng ở bên cạnh, cũng cảm thấy như thiếu thiếu cái gì đó, đến cả đồ ăn cũng hợp khẩu vị.

Sau bữa trưa, Vân Mạt như thường lệ, tranh thủ lúc ngủ trưa, một niệm khẩu quyết Tiên Nguyên Phúc Cảnh.

Vân Dạ nàng thói quen ngủ trưa, trong thời gian sẽ đến phiền nàng, nàng thể ở trong Tiên Nguyên Phúc Cảnh hơn một canh giờ.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Vào Tiên Nguyên Phúc Cảnh, Vân Mạt đầu tiên đến Hoàng Linh Địa xem xét tình hình.

Loading...