Đây cũng là một lý do quan trọng khác khiến nàng nhờ Mạc đồ tể thành giúp mua lòng heo.
Thời tiết nóng bức, lòng heo dễ hỏng. Dù dùng nước giếng sâu để lạnh, dùng hầm để trữ, cũng giữ tươi bao lâu. Cho nên, hai ngày đó, Vân Mạt gì cả, chỉ chuyên tâm dồi. Ngay cả Vân Dạ cũng nàng gọi giúp. Thu Nguyệt, Mã Chi Liên xong việc Quan Âm Đậu Hủ, thỉnh thoảng cũng đến dinh thự giúp nàng.
Mấy bận rộn hai ngày mới xong hết lòng heo Mạc Tam Tiền mang đến. Sau đó, Vân Mạt tốn năm ngày công phu, dùng cành bách hương hun khói lô dồi heo, dồi tiết mới đến khi khô vàng, bóng mỡ.
Dồi hun khói xong, Triệu Tiểu Phúc đến thôn Dương Tước lấy Quan Âm Đậu Hủ, thuận tiện mang tin tức cho Tuân Triệt. Trưa hôm đó, Tuân Triệt liền sắp xếp một chiếc xe đến thôn Dương Tước, chở lô dồi mới , phi ngựa nhanh đưa đến kinh đô.
Tại nha phủ huyện.
“Viên Bất Cần, Thái hậu nương nương và Cơ đại nhân bảo cho ngươi , nếu để Nhiếp Chính Vương Yến Li trở về kinh đô, cẩn thận cái đầu cổ của ngươi.” Người là đại tổng quản của phủ họ Cơ, Triệu Trình.
Triệu Trình lạnh lùng xong, ánh mắt âm trầm chằm chằm Viên Bất Cần.
“Viên đại nhân, nghĩ, ngài hẳn là thế nào .”
“Hạ quan , đa tạ Triệu tổng quản nhắc nhở.” Viên Bất Cần vội vàng trả lời, sợ đến trán là mồ hôi lạnh. “Triệu tổng quản, xin ngài vài lời mặt Cơ đại nhân.”
Triệu Trình bưng một chén , cúi mắt thưởng thức, Viên Bất Cần.
Hắn uống mấy ngụm, mới lạnh lùng : “Viên đại nhân, chỉ cần ngài chuyện , Thái hậu nương nương, Cơ đại nhân sẽ quên ngài, tự nhiên cũng thể thiếu vinh hoa phú quý của ngài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-285.html.]
“Vâng, .” Viên Bất Cần cúi đầu khom lưng với Triệu Trình. “Ta lập tức tăng thêm nhân lực, cho dù lật tung cả huyện Tỉ Quy lên, cũng sẽ giúp Thái hậu nương nương, Cơ đại nhân tìm đó, đó, giết…” Mấy chữ cuối cùng, rõ, mà là một động tác c.h.é.m giết.
Biểu hiện của Viên Bất Cần Triệu Trình hài lòng.
Hắn đặt chén trong tay xuống, đó ngước mắt về phía Viên Bất Cần, lạnh lùng : “Sáu Sát của Nhiếp Chính Vương phủ đến huyện Tỉ Quy. Chúng nhất định tìm đó Sáu Sát.” Lúc chuyện, híp mắt. “Nếu để Sáu Sát tìm , chúng tay e là cũng khó. Đến lúc đó, Thái hậu nương nương, Cơ đại nhân tức giận, là điều ngươi và thể chịu nổi.”
“ .” Viên Bất Cần gật đầu. “Đa tạ Triệu đại nhân nhắc nhở.”
“Ừm.” Triệu Trình ừ một tiếng, : “Còn nữa, chuyện tiền giả, tuyệt đối thể để Sáu Sát bắt một chút chứng cứ nào, nếu Thái hậu nương nương, Cơ đại nhân đều sẽ liên lụy.”
“Triệu đại nhân đừng lo, nơi đó Thiên La Mật Võng, tường đồng vách sắt, đến một con muỗi cũng bay . Sáu Sát thể nào tìm chứng cứ .” Viên Bất Cần tự tin trả lời.
Đến cả Nhiếp Chính Vương Yến Li cũng cách nào xông nơi đó, huống chi là Sáu Sát. Sáu Sát lợi hại đến , chẳng lẽ còn thể lợi hại hơn Yến Li .
Thoáng chốc, đến ngày hai mươi tháng sáu.
Hôm nay, Vệ Đông Dương tổ chức tiệc tại căn nhà tre của ở trường huyện. Mẹ con Vân Mạt mời, sớm đến huyện Tỉ Quy, còn mời cả Vân Dạ cùng, ngay cả Bạc cũng mang theo.
Ba một hồ ly về phía trường huyện, vô cùng thu hút ánh mắt.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Để tham dự tiệc của Vệ Đông Dương, Vân Hiểu Đồng đặc biệt mặc bộ quần áo mới Vân Mạt may cho, chân đôi giày đầu hổ do Hạ Cửu Nương , cả tinh thần phấn chấn, hưng phấn vô cùng. Vân Mạt trang điểm cầu kỳ, vẫn mặc bộ quần áo cũ bình thường, nhưng nàng đột phá tầng thứ nhất của Tiên Nguyên Phúc Cảnh, tự mang một loại linh khí, làn da cũng trắng nõn, mịn màng hơn ít, trông hơn nhiều. Đôi mắt trong veo, khôn khéo linh động, một cách giản dị, hào phóng. Vân Dạ vẫn một áo choàng đen, mặt đeo chiếc mặt nạ xương gấu Vân Mạt tặng, mái tóc đen như lụa, buông xõa vai, môi mỏng mím thành một đường cong lạnh, cho cảm giác cao ngạo, lạnh lùng, thậm chí còn một tia ma mị khó nhận .
Ba trường huyện, một đường hỏi đến căn nhà tre của Vệ Đông Dương.