Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 220

Cập nhật lúc: 2025-08-19 07:58:09
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mạt Tử tỷ, tỷ sẽ thật sự định mua căn nhà đó chứ.” Thu Nguyệt thấy khóe miệng Vân Mạt mỉm . “Em chỉ đùa thôi, căn nhà đó , lỡ như tỷ và Đồng Đồng dọn chuyện gì…”

“Thu Nguyệt tử, đời , đáng sợ nhất là lòng , quỷ gì mà sợ.” Vân Mạt vỗ vai Thu Nguyệt, hiệu cô cần lo lắng. “Mấy năm nay, khó khăn như , và Đồng Đồng đều vượt qua, lẽ nào còn sợ một con quỷ treo cổ, yên tâm .”

Sau khi Thu Nguyệt rời , Vân Mạt liền thẳng đến nhà Điền Song Hỉ.

“Tẩu tử, trưởng thôn thúc nhà ?” Vân Mạt sân nhà họ Điền, thấy Điền Song Hỉ, chỉ thấy con dâu của ông là Trần Kim Xảo đang xổm bên giếng giặt quần áo.

Nhà họ Điền tổng cộng năm , Điền Song Hỉ là chủ gia đình, vợ mất sớm. Con trai ông là Điền Quốc Khánh cưới Trần thị, Trần thị về dâu ba năm sinh một trai một gái.

Trần thị gọi, liền ngẩng đầu lên.

“Ủa, là của Đồng Đồng , tìm cha việc gì?” Cô ngẩng đầu thấy là Vân Mạt, mặt thoáng qua một tia ghét bỏ, giọng điệu cũng chút mỉa mai, xa cách.

Vân Mạt ở thôn Dương Tước thanh danh , cũng quá để ý đến thái độ của Trần thị. Nàng đến nhà họ Điền là để việc chính, để đôi co với Trần thị.

“Tẩu tử, nhà bán nhà tổ?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Ờ, thì .” Trần thị cúi đầu vò quần áo. “Chẳng lẽ, cô còn mua nổi?” Giọng điệu cô đầy vẻ khinh miệt, từ tận đáy lòng xem thường Vân Mạt.

Con hồ ly tinh nhỏ , chắc chắn là nhắm nhà họ Điền tiền, nên mới cố tình đến cửa quen. Biết còn nhắm ông già góa vợ nhiều năm, quyến rũ ông. Hừ, kế nhà họ Điền, cửa cũng .

Vân Mạt kiên nhẫn gọi Trần thị một tiếng tẩu tử, nhưng Trần thị càng ngày càng quá đáng, năng càng ngày càng khó . Nàng nhíu mày, trong lòng thoáng qua một tia vui.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-220.html.]

hôm nay đến đây, là ý mua nhà tổ của nhà họ Điền. mua nổi , đó là chuyện của , phiền tẩu tử bận tâm. Nếu tẩu tử quyết , thì xin cho trưởng thôn thúc ở , sẽ đến tìm ông thương lượng.”

“Cái gì, cô mua nhà tổ của nhà ?” Vân Mạt năng đanh thép xong, Trần thị xong mặt đầy kinh ngạc, vội dừng tay giặt quần áo. “Mẹ của Đồng Đồng, cô chắc chắn mua nhà tổ của nhà chứ?”

Chuyện nhà tổ của ma lan truyền ầm ĩ trong làng, một trăm năm mươi lạng cũng ai mua. Một căn nhà lớn như để ở đó, bán một đồng, thật sự đáng tiếc.

“Vâng.” Vân Mạt khẽ gật đầu. “ lừa cô gì. Đêm qua mưa gió quá lớn, căn nhà tranh của gió hỏng , nữa, cho nên mua nhà tổ của nhà cô.”

“Ối giời, Vân Mạt tử, em sớm, em là đến mua nhà .” Sau khi Vân Mạt rõ ý định, Trần thị đột nhiên như biến thành khác. Vừa còn châm chọc mỉa mai, xa cách với Vân Mạt, giờ mặt mày tươi chằm chằm Vân Mạt, miệng thì một câu tử, hai câu tử, nhiệt tình đến mức Vân Mạt cũng chút quen.

“Vân Mạt tử, đừng ở đó, mau .” Cô chùi tay, vội nhà lấy một cái ghế đưa cho Vân Mạt.

Vân Mạt nhận lấy cái ghế từ Trần thị xuống, đối với sự đổi 180 độ của cô , nàng chỉ khẽ . “Đa tạ tẩu tử.”

Trần thị cũng giặt quần áo nữa, dứt khoát cũng lấy một cái ghế xuống, trò chuyện với Vân Mạt. “Vân Mạt tử, em đợi một chút, đêm qua mưa to, trưởng thôn thúc và Thường Khánh lo ao cá vỡ đê, bờ ao xem nước .”

“Không , đợi một lát là .” Vân Mạt nhàn nhạt .

Không đợi bao lâu, Điền Song Hỉ và Điền Thường Khánh trở về.

Trần thị thấy tiếng bước chân, vội cửa. “Cha, Thường Khánh, hai cuối cùng cũng về . Vân Mạt tử mua nhà tổ của chúng .”

“Mẹ của Đồng Đồng, cô thật sự mua nhà tổ của nhà ?” Điền Thường Khánh đang lo nhà tổ của bán , Vân Mạt ý mua, trong lòng vui mừng, trực tiếp ném cái cuốc vai ở cửa, lập tức về phía Vân Mạt. “Không đùa chứ.” Hắn chằm chằm Vân Mạt, sợ nàng chỉ đùa.

Vân Mạt thấy Điền Thường Khánh mặt mày căng thẳng , khẽ . “Thường Khánh ca, em giống đang đùa ? Em thật sự định mua nhà tổ của nhà .”

Loading...