Vân Dạ nàng hốc mắt đỏ hoe, cắn môi, hề chút đồng cảm nào. "Viên tiểu thư, đây gánh hát, thích hợp để diễn kịch. Còn nữa, xin đừng coi tất cả là kẻ ngốc, mù."
Đối phó với loại phụ nữ giả tạo, bộ tịch , nhiều kiên nhẫn.
"... Ngươi cái gì?" Viên Kim Linh nghẹn một chút, ngẩng mặt lên chằm chằm Vân Dạ.
Vân Dạ thấy nàng giả ngu giả ngơ, vẻ yếu đuối, vô tội, lạnh lùng liếc nàng một cái, khách khí : "Ta gì, chẳng lẽ Viên tiểu thư tự rõ ?"
Viên Kim Linh tức đến giậm chân, nhưng vì Tuân Triệt ở đây, nàng cắn chặt răng, nhịn nhịn , mới nén cơn giận trong lòng xuống.
"Vân nhi và Đồng Đồng nghỉ ngơi, Tuân công tử, Viên tiểu thư, mời trở về ." Vân Dạ lạnh lùng liếc Viên Kim Linh một cái, con ngươi chuyển, dời tầm mắt sang Tuân Triệt.
"Tuân công tử, ngươi sẽ để bất kỳ ai tổn thương Vân nhi, nhưng kết quả..." Hắn thiện chằm chằm Tuân Triệt, giọng điệu xuống đến điểm đóng băng.
"Xin , là thất hứa." Tuân Triệt chằm chằm một cách thiện như , hề chút tức giận nào.
Chuyện hôm nay, Viên Kim Linh lừa những dân làng đó, nhưng lừa . Mạt Nhi vì mà một gã say sỉ nhục, trong lòng thực sự áy náy.
"Túc Nguyệt, Tuân Thư, chúng thôi."
"Vâng, công tử." Túc Nguyệt lên tiếng, đẩy Tuân Triệt rời .
"Tuân công tử..." Viên Kim Linh thấy Tuân Triệt thèm liếc một cái, bảo Túc Nguyệt đẩy , trong lòng chút tức giận.
Tuân Triệt thấy Viên Kim Linh gọi , đầu cũng , nhàn nhạt : "Viên tiểu thư, xin tự lo cho . Nếu ai tổn thương Mạt Nhi dù chỉ một chút, sẽ khoanh tay ." Giọng điệu vẫn ôn hòa, nhưng mang theo lời cảnh cáo rõ ràng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-211.html.]
Một câu , giống như một lưỡi d.a.o lạnh lẽo, hung hăng đ.â.m tim Viên Kim Linh. Viên Kim Linh xong trong lòng chợt lạnh, run rẩy, suýt nữa vững.
"... Tiểu thư." Tuệ Trân kinh hô một tiếng, vội vàng cùng Vân Trân Châu đỡ nàng rời .
Trở nhà Vân Xuân Sinh, Viên Kim Linh nổi trận lôi đình.
"Ai bảo ngươi tìm một tên ngu xuẩn như , suýt nữa còn liên lụy đến bản tiểu thư!"
"Nô tỳ đáng chết, nô tỳ đáng chết, là nô tỳ việc chu ."
Thấy Viên Kim Linh nổi giận, Tuệ Trân quỳ đất liên tục nhận sai, sợ đến mức đầu cũng dám ngẩng lên, hai bà v.ú già khác cũng run rẩy, dám Viên Kim Linh một cái.
"Cũng may hôm nay, thanh danh của bản tiểu thư tổn hại, nếu , con tiện tì nhà ngươi c.h.ế.t một nghìn cũng đền nổi." Viên Kim Linh nghiến răng giáo huấn.
"Nô tỳ sai , xin tiểu thư trách phạt." Tuệ Trân vội vàng dập đầu.
Viên Kim Linh thấy nàng dập đầu cộp cộp xuống đất, trong lòng phiền muộn, phất tay: "Được , đừng dập đầu nữa, ngươi dập đầu thương, là cho , bản tiểu thư tâm địa độc ác, ngược đãi hạ nhân ?"
"Nô tỳ dám." Tuệ Trân vội vàng dừng , cảm thấy cơn giận của Viên Kim Linh nguôi một chút, nàng cẩn thận ngẩng đầu, liếc Viên Kim Linh một cái, cân nhắc : "Tiểu thư, Vân Mạt chẳng qua chỉ là một thôn nữ hạ tiện, còn sinh con với khác, nên trò trống gì , cần so đo với cô . Theo nô tỳ thấy, nên tập trung Tuân công tử."
, chỉ cần chiếm trái tim của Tuân Triệt, Vân Mạt là cái thá gì.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe xong lời của Tuệ Trân, trong lòng Viên Kim Linh thoải mái hơn nhiều, giơ tay lên: "Đứng lên , về nha phủ sẽ phạt ngươi ." Lúc đang ở thôn Dương Tước, nếu nàng trừng phạt Tuệ Trân, chỉ tổ bàn tán.
"Tạ tiểu thư." Tuệ Trân trong lòng vui mừng, vội vàng từ đất dậy.