Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 205

Cập nhật lúc: 2025-08-19 07:32:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những lời của Vân Trân Châu như một cây kim, đ.â.m thẳng tim Viên Kim Linh. Nàng mặt , hung hăng trừng mắt Vân Trân Châu một cái.

Vân Trân Châu sợ đến run : “Viên… Viên tiểu thư, chỉ là lòng nhắc nhở , nhất định tay , thể để con tiện nhân Vân Mạt cướp mất Tuân công tử. Con tiện nhân đó là đồ tàn hoa bại liễu, còn trong sạch, xứng với Tuân công tử . Chỉ mỹ nhân như Viên tiểu thư mới là một cặp trời sinh với Tuân công tử.”

Nghe xong câu của Vân Trân Châu, sắc mặt Viên Kim Linh mới khá hơn một chút, thu ánh mắt trừng trừng.

“Tuệ Trân, ngươi đây.” Viên Kim Linh thu tầm mắt khỏi Vân Trân Châu, sang vẫy tay với Tuệ Trân.

Tuệ Trân vội vàng gần, ghé tai : “Tiểu thư, gì dặn dò ạ?”

“Được, ngươi .” Viên Kim Linh ghé tai nàng thì thầm một lúc lâu, đó mới phất tay.

“Vâng, tiểu thư.” Tuệ Trân gật đầu, rời .

Thời gian thấm thoắt đến chiều.

Trong nhà tranh, Vân Mạt, Vân Dạ, Tuân Triệt và Vân Hiểu Đồng đang dùng bữa tối, khí hiếm khi hòa hợp.

“Vân Mạt, con tiện nhân , cút đây cho lão tử!” Mọi đang ăn cơm thì đột nhiên một giọng đàn ông chửi bới vang nhà tranh.

Vân Dạ nheo mắt , đáy mắt sâu thẳm như giếng cổ hiện lên một tia lạnh lẽo.

Tuân Triệt đặt đũa tre xuống, nụ mặt mất vẻ ấm áp thường ngày, thể thấy cũng đang tức giận.

Vân Hiểu Đồng cũng vui, nếu Vân Mạt kéo , lẽ xông sân .

Trong cả phòng, chỉ trong cuộc là Vân Mạt bình tĩnh nhất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-205.html.]

Chỉ thấy nàng nghiêng mặt, hai luồng ánh mắt sắc bén b.ắ.n về phía cửa, khóe miệng khẽ nhếch lên, mặt mang theo nụ như như . Dù lúc nàng đang , nhưng hiểu nàng đều , nụ là cả một lưỡi d.a.o lạnh lẽo.

“Tuân Thư, xem xảy chuyện gì.” Tuân Triệt liếc Tuân Thư một cái, lạnh nhạt lệnh.

“Không cần, tự .” Tuân Thư gật đầu, đang định ngoài thì Vân Mạt gọi .

Nàng xem xem, là tên khốn nào dám chỉ mặt điểm tên chửi nàng. Hôm nay, nếu lý do chính đáng, nàng nhất định sẽ cho kẻ đó nếm thử hậu quả của việc tùy tiện sỉ nhục .

Nàng chọc ai, mà ai cũng đến bắt nạt nàng. Đây là coi Vân Mạt nàng là quả hồng mềm dễ nắn ?

Thấy Vân Mạt dậy ngoài, Vân Dạ và Vân Hiểu Đồng cũng theo. Tuân Triệt vẫy tay , hiệu cho Túc Nguyệt đẩy cửa.

“Con tiện nhân, cuối cùng mày cũng chịu !” Thấy Vân Mạt , gã đàn ông xông thẳng sân nhỏ, chỉ mũi Vân Mạt mà chửi.

Vân Mạt mặt lạnh như tiền chằm chằm gã đàn ông, thấy chút loạng choạng, trong khí thoang thoảng mùi rượu, liền uống ít.

“Hóa là một tên nát rượu.” Vân Mạt hừ lạnh một tiếng.

“Lão tử là chồng mày!” Gã đàn ông Vân Mạt chửi là nát rượu, nhướng mày, lắc lư, mặt đầy phẫn nộ. “Con tiện nhân, mày giàu nên ngay cả chồng cũng nhận hả?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Mẹ tiện nhân!” Vân Hiểu Đồng gã đàn ông hết câu đến câu khác chửi Vân Mạt là tiện nhân, lửa giận trong lòng cuộn trào, tức đến mức nắm chặt đôi tay nhỏ.

“Ngươi là ai, đừng vu khống thanh danh của !”

Tiếng gầm của Vân Hiểu Đồng dứt, gã đàn ông liền theo, ánh mắt dừng Vân Dạ và Tuân Triệt. Hắn dụi dụi mắt, say khướt về phía Vân Mạt: “Hay lắm, con tiện nhân, mày dám cắm sừng lão tử, đồ dâm phụ hổ! Có lão tử mà mày còn thỏa mãn.”

Gã say nhổ một bãi nước bọt xuống đất. “Hay cho con tiện nhân, dám cho lão tử đội nón xanh, xem lão tử đánh c.h.ế.t mày ! Muốn con trai lão tử gọi tên công tử bột là cha hả, mơ!” Hắn chửi cởi giày cầm trong tay, định đánh về phía Vân Mạt. Chỉ là uống quá nhiều rượu, bước chân loạng choạng, tìm phương hướng, vồ tới vồ lui nửa ngày cũng chạm vạt áo của Vân Mạt.

Loading...