Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-08-19 01:20:35
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bắc Yến quốc, đích nữ của Xương Bình Hầu là Vân Mạt chồng con, bại hoại gia phong…

Sau khi hấp thu bộ ký ức, Vân Mạt nhíu chặt mày, trán lấm tấm mồ hôi, ướt cả tóc mái.

Hồi lâu , một tin tức như sét đánh lướt qua đầu cô. Cô… xuyên ? Mà còn xui xẻo xuyên xác của một con gái Hầu phủ ruồng bỏ, đời khinh miệt, chửi rủa là dâm phụ, chỉ hận thể dìm lồng heo.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Ngẩng đầu mạng nhện, cúi đầu đếm gián, nhóc gầy gò xanh xao bên cạnh, trái tim Vân Mạt chìm xuống tận đáy cốc, lông mày giật liên hồi, cũng nước mắt.

“Mẹ ơi, mau uống nước , uống xong sẽ sức ạ.”

Ngay lúc Vân Mạt đang lòng tro lạnh, tim như d.a.o cắt, Vân Hiểu Đồng chớp chớp đôi mắt long lanh, ghé sát khuôn mặt nhỏ cô, ngoan ngoãn nhắc nhở.

“… Được, uống.”

Vân Mạt cắn răng, nuốt xuống giọt nước mắt cay đắng, bưng chiếc bát vỡ trong tay lên, uống từng ngụm nước ấm, cảm giác như đang uống nước đắng.

Cậu nhóc là do chính cơ thể sinh , nhận cũng nhận.

Chỉ là, kiếp, sớm thức đêm tăng ca sẽ đột tử, cô bán mạng việc như .

50 khách sạn năm của cô, chiếc siêu xe Ferrari của cô, căn biệt thự hướng biển của cô… Cái c.h.ế.t tiệt xuyên , giờ thì tất cả đều trôi sông đổ biển hết

là ứng với câu : Cực khổ mấy chục năm, một sớm xuyên trở về thời kỳ đồ đá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-2.html.]

Vân Mạt uống xong bát nước, đặt chiếc bát vỡ lên đầu giường. Vân Hiểu Đồng thấy cô nhíu mày, dáng vẻ buồn bã, liền nắm lấy tay cô, đôi mắt nhỏ lo lắng vết thương trán cô: “Mẹ ơi, đau đầu ạ? Con thổi cho nhé, thổi thổi sẽ đau nữa.”

Trước khi ngã, cũng như .

Lời của Vân Hiểu Đồng ấm cả cõi lòng Vân Mạt.

Kiếp , cô tài sản hàng trăm triệu, sở hữu một tập đoàn ẩm thực khổng lồ, nhưng cô đơn một . Chết , tài sản cũng thừa kế, tiền nhiều đến mấy cũng ích gì. Bây giờ xuyên , bên cạnh thêm một đứa con trai ngoan ngoãn hiểu chuyện. Dùng mấy trăm triệu gia sản của kiếp đổi lấy một đứa con trai ngoan ngoãn hiểu chuyện, cũng đáng!

Nghĩ , lòng Vân Mạt nhẹ nhõm hơn, gạt vẻ u ám ban nãy, khoé miệng cong lên một nụ nhàn nhạt.

“Đồng Đồng, con đói , nấu cơm nhé.” Cô hôn mê cả ngày, Đồng Đồng chắc chắn ăn gì vì trông chừng cô.

Vân Mạt sửa quần áo, định xuống giường.

Nghe đến nấu cơm, Vân Hiểu Đồng l.i.ế.m liếm khoé miệng. Cả ngày ăn gì, thực sự đói. thấy Vân Mạt định xuống giường, khuôn mặt nhỏ của lập tức nhăn , đôi lông mày nhỏ chau , vô cùng lo lắng: “Mẹ ơi, từ từ thôi, từ từ thôi. Con đói, một chút cũng đói.”

Cậu sợ Vân Mạt ngã, vội vàng vươn cánh tay nhỏ của để đỡ cô.

Vân Mạt ở mép giường, cúi xuống nhặt một chiếc giày vải rách, còn kịp xỏ chân thì đột nhiên, một tiếng “RẦM” vang lên, cánh cửa gỗ mục ai đó đá tung , khiến cả căn nhà tranh rung lên bần bật. Mấy cọng cỏ tranh từ xà nhà rơi xuống, cánh cửa kẽo kẹt lắc lư, trông như sắp sập.

“Đồ chổi c.h.ế.t tiệt, đừng ườn giường nữa, mau lăn dậy cho heo ăn!”

Theo tiếng chửi rủa khó là hai phụ nữ mặc áo vải thô một một xông nhà.

Người là một phụ nữ thô kệch, chừng 40 tuổi, mặt vuông, mũi tẹt, mắt híp. Vừa phòng trợn mắt, nghiến răng nghiến lợi trừng trừng Vân Mạt giường. Khi bà mở miệng mắng , để lộ một hàm răng vàng khè, trông như tấm ván nhà xí giẫm đạp nhiều năm.

Loading...