"Làm thể tin lời ông?" - Chuyện liên quan đến Phong Tiêu, nàng dám lơ là chút nào, huống chi ông lão vô cùng gian xảo.
Thấy Yến Tử Linh nghi ngờ, tinh linh cây liễu liền sang Vàng. "Cô bé, nếu ngươi tin, thể hỏi con sư tử bên cạnh ngươi đó. Con sư tử sống hơn một ngàn năm, kiến thức chắc chắn thua gì lão già ."
"Vàng?" - Yến Tử Linh nhướng mày .
Vàng biến thành sư tử vàng, quanh bông hoa đỏ rực vài vòng, dùng mũi ngửi ngửi, lúc mới biến thành thiếu niên, gật đầu với Yến Tử Linh. "Tiểu chủ nhân, ông lão dối , đây đúng là hoa Thương Tâm chúng cần tìm."
"Anh Phong Tiêu, em cuối cùng cũng tìm hoa Thương Tâm !" - Yến Tử Linh Phong Tiêu, vui mừng đến phát . Đôi tay nàng run run vươn hái bông hoa đỏ rực.
Bông hoa đỏ như m.á.u phản chiếu trong mắt Phong Tiêu. "Hoa Thương Tâm, Linh Nhi."
"Không, hoa Thương Tâm là của Phong Tiêu." - Yến Tử Linh đưa bông hoa đến mặt Phong Tiêu - "Có hoa Thương Tâm , em thể tạo một trái tim mới cho ."
"Tiểu chủ nhân, chúng còn tìm cỏ Hoàn Hồn nữa." - Bạc cắt ngang lời Yến Tử Linh.
Lúc Yến Tử Linh mới nhớ lời dặn của tộc trưởng Phong tộc. Nàng cẩn thận cất bông hoa , nghiêm mặt chằm chằm tinh linh cây liễu.
Bị nàng như , ông lão run lên. "Cô bé, hoa Thương Tâm các ngươi lấy , còn gì nữa? Ta cho ngươi , trong Bách Hoa Cốc của cỏ Hoàn Hồn mà các ngươi cần tìm ."
"Ông cây liễu, cháu cỏ Hoàn Hồn ở đây." - Giọng Yến Tử Linh bỗng trở nên mềm mỏng - "Ông sống lâu như , thích sưu tầm các loại kỳ trân dị thảo, cỏ Hoàn Hồn ở ạ? Lúc nãy đối xử với ông như , cháu cũng là bất đắc dĩ, mong ông tha thứ. Nếu ông cỏ Hoàn Hồn ở , xin hãy chỉ giúp, Yến Tử Linh vô cùng cảm kích."
Thấy Yến Tử Linh việc cần nhờ, tinh linh cây liễu nhân cơ hội điều kiện. "Cô bé, cỏ Hoàn Hồn ở , hết ngươi bảo , con sư tử , và con hồ ly buông râu và tóc của ."
"Dĩ nhiên ạ." - Theo ánh mắt của Yến Tử Linh, Phong Tiêu, Vàng và Bạc lúc mới buông tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-1225.html.]
Tinh linh cây liễu thở phào nhẹ nhõm, nâng niu cất chòm râu của trong áo, lúc mới nhướng mày Yến Tử Linh. "Cỏ Hoàn Hồn vô cùng hiếm . Ta cũng chỉ một cây mọc Vách Sinh Tử ở cực đông của Vô Cực Hải. Nếu các ngươi tìm, thể đến đó thử vận may. nhắc nhở các ngươi, vách đá đó một con yêu thú chiếm giữ, diệt trừ nó."
"Ông cây liễu, ông thích sưu tầm kỳ trân dị thảo như , chắc cũng thèm nhỏ dãi cây cỏ Hoàn Hồn Vách Sinh Tử lâu nhỉ? Đến giờ vẫn lấy , là vì ông sợ con yêu thú đó chứ gì." - Vàng khoanh tay, liếc xéo ông lão với ánh mắt khinh bỉ.
Tinh linh cây liễu ánh mắt lảng tránh, vẻ mặt lúng túng, rõ ràng là Vàng trúng tim đen.
"A ha ha, Vàng ơi, trong lòng là , gì, để cho ông cây liễu ngượng chứ." - Yến Tử Linh xòa.
Tinh linh cây liễu lườm Vàng một cái. "Đồ sư tử thối! Lão già may mà lấy cỏ Hoàn Hồn đó, nếu bây giờ các ngươi nhặt của hời ."
"Ông cây liễu, nếu Bách Hoa Cốc của ông cỏ Hoàn Hồn, Linh Nhi xin phép cáo từ." - Yến Tử Linh chắp tay - "Hôm nay ông rộng lòng tặng cho hoa Thương Tâm, ân tình Linh Nhi nhất định sẽ ghi nhớ. Sau nếu ông việc gì cần đến Linh Nhi, cháu nhất định sẽ báo đáp."
"Cáo từ, cáo từ." - Tinh linh cây liễu mừng như mở cờ trong bụng, chỉ mong bốn biến ngay lập tức.
Nói gì mà rộng lòng tặng cho, láo! Nếu vì giữ râu tóc, ông mới đồng ý.
Sau khi từ biệt tinh linh cây liễu, Yến Tử Linh đang chuẩn rời khỏi Bách Hoa Cốc thì Vàng bỗng tụt phía , mặt lộ vẻ lúng túng.
"Tiểu kim kim, ?" - Bạc chớp mắt hỏi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Khóe miệng Vàng nở một nụ gượng gạo. "Tiểu chủ nhân, tiểu hồ ly, ... mắc, vệ sinh một lát. Mọi ở đây chờ nhé."
Yến Tử Linh quét mắt đầy nghi ngờ. "Thật ?"
"Ta sắp nhịn nữa ." - Vàng rõ ràng tật giật , tránh ánh mắt của Yến Tử Linh, ba chân bốn cẳng biến mất.