Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 121

Cập nhật lúc: 2025-08-19 01:44:41
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

là nam nữ phối hợp, việc mệt, bất tri bất giác, hai gieo xong tỏi mua hôm qua.

Tỏi trồng hết một luống rau, khoai tây trồng ở hai luống khác. Trồng khoai tây cũng tương tự như trồng tỏi, cũng là đào rãnh, xếp giống, lấp đất. Điểm khác biệt duy nhất là cắt khoai tây , một củ khoai tây mấy mầm thì cắt thành mấy miếng, mỗi miếng là một hạt giống.

Vẫn là Vân Dạ đào hố, Vân Mạt cắt khoai, xếp giống, lấp đất. Hai động tác đều nhanh nhẹn, bận rộn đến trưa, khoai tây cũng gieo xong.

Hạ Cửu Nương và dùng xong nhà bếp, Vân Mạt liền nấu cơm trưa.

Nàng thấy Vân Dạ đang khoanh tay, tựa cột nhà hóng mát, liền mỉm : “Tối qua dồi nếp và dồi huyết, trưa nay chúng hấp ăn nhé.”

Thấy Vân Dạ việc chăm chỉ, vẻ đây, nàng quyết định đãi một bữa thịnh soạn.

“Có d.a.o phay ?” Vân Mạt dứt lời, Vân Dạ đột nhiên hỏi nàng d.a.o phay .

Vân Mạt suýt nữa theo kịp suy nghĩ của , tư duy của nhảy quá nhanh.

“Anh cần d.a.o phay gì?”

Vân Dạ im lặng một lúc, giọng điệu bình thản : “Buổi chiều rảnh rỗi, giúp cô hai cái ghế.”

Nhớ cảnh suýt nữa sập cái ghế gỗ mục trong nhà, và vẻ mặt đau lòng như mất con của Vân Mạt, tự chủ mà cong môi, đáy mắt sâu thẳm hiện lên một nụ nhạt.

Người phụ nữ thật là…

“Anh ghế ?” Vân Mạt chằm chằm khuôn mặt quấn băng gạc của , cảm thấy ngạc nhiên.

“Không .” Vân Dạ nhàn nhạt phun hai chữ, trả lời thành thật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-121.html.]

“…” Vân Mạt cạn lời.

“Ta thể thử .” Thấy bộ dạng nên lời của Vân Mạt, : “Làm kiểu đơn giản, chắc là .”

“Anh thích thì cứ , nấu cơm.” Vân Mạt nhàn nhạt đáp, trong lòng thực hy vọng nhiều.

Vân Dạ là một nông dân thực thụ, thể vác cuốc trồng rau dễ dàng . Nghề mộc là một công việc kỹ thuật, xem một là học . Dù Vân Dạ ghế, cũng , tấm lòng là .

Bữa trưa, Vân Mạt hấp một đĩa dồi nếp, một đĩa dồi huyết, thêm món gỏi Quan Âm Đậu Hủ, và nấu một nồi cháo khoai lang. Nồi cháo khoai lang ngâm trong nước giếng lạnh, ăn trong tiết trời tháng năm vô cùng sảng khoái.

“Mẹ ơi, món dồi hấp ngon quá.” Vân Hiểu Đồng đặt bát xuống, l.i.ế.m liếm khóe miệng.

Vân Dạ ồn ào như Vân Hiểu Đồng, nhưng cũng ăn hết miếng đến miếng khác, trông ngon miệng.

Thằng nhóc sai, những thứ từ lòng heo quả thực ngon. Dồi nếp thơm mềm, xương bên trong thấm đẫm hương vị của gạo nếp, ăn một hương vị riêng. Dồi huyết cũng ngon, ăn nhiều miếng mà thấy mùi tanh của tiết heo.

Ba đĩa thức ăn lớn, một nồi cháo khoai lang lạnh, tất cả đều ăn sạch.

Vân Dạ đặt đũa xuống, đôi mắt đen như đá hắc diện thạch khẽ lóe lên, nhàn nhạt Vân Mạt. Vân Mạt đang dọn dẹp bát đũa, nhận ánh mắt của Vân Dạ. Bóng dáng mảnh mai của nàng phản chiếu trong mắt , chỉ thấy đáy mắt sâu như giếng cổ của Vân Dạ hiện lên một tia dịu dàng thoáng qua.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Nhìn bóng dáng bận rộn của Vân Mạt, trái tim cũng mềm . Hắn cảm thấy, cuộc sống như , thực cũng . Dù thể khôi phục ký ức, cũng . Mấy ngày ở nhà tranh, dường như nghiện món ăn do Vân Mạt nấu.

“Ta lên núi Vụ Phong chặt mấy cây gỗ về.” Vân Dạ chính suy nghĩ của dọa cho giật , vội vàng thu tâm tư, với Vân Mạt. Chỉ là lúc chuyện, cố tình tránh ánh mắt của nàng.

“Dao phay ở trong bếp, tự mà lấy.” Vân Mạt ngước mắt lên, tùy ý liếc Vân Dạ một cái. Vừa ngước lên, nàng vô tình bắt gặp ánh mắt của . Bốn mắt giao , đôi mắt linh động của Vân Mạt tầm mắt của Vân Dạ. Vân Dạ cảm thấy thở ngưng , đầu , động tác cứng đờ, tự nhiên.

Hắn mới phát hiện, mặt Vân Mạt tuy đen, nhưng đôi mắt đặc biệt , con ngươi đen láy lấp lánh ánh nước, rung động lòng .

Loading...