Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 1208

Cập nhật lúc: 2025-08-25 02:14:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông lão hề để bụng, vẫn ha hả: "Vị công tử , đến núi Minh Không ? Nhìn trang phục của giống ở đây, chắc hẳn lặn lội ngàn dặm đến đây ?"

"Lão quả là tinh tường." - Tuân Triệt đang hỏi đường đến Bách Hoa Cốc, liền chắp tay : "Lão , xin hỏi ông núi một nơi gọi là Bách Hoa Cốc ?"

"Cậu tìm Bách Hoa Cốc gì?" - Ông lão vuốt râu, Tuân Triệt với ánh mắt đầy ẩn ý.

Tuân Triệt thật: "Để tìm hoa Tuyết Tình chữa bệnh cho thương. Nếu ông Bách Hoa Cốc ở , xin hãy chỉ giúp, vô cùng ơn."

"Cậu đúng là một kẻ si tình." - Ông lão thu ánh mắt, : "Nếu duyên, sẽ đưa một chuyến đến Bách Hoa Cốc."

"Lão , ông Bách Hoa Cốc ở thật ?" - Tuân Thư mừng rỡ.

"Ta và Cốc chủ của Bách Hoa Cốc tình cờ quen ." - Ông lão mỉm gật đầu.

Nghe , Tuân Thư vui sướng khôn xiết, vội vàng xin vì sự lỗ mãng ban nãy: "Lão , lúc nãy lỡ lời thất lễ, mong ông rộng lòng bỏ qua."

Ông lão chấp nhận lời xin dẫn đường. Hai chủ tớ theo . Ba men theo con đường núi gập ghềnh hơn nửa giờ thì đến một nơi vắng vẻ, tĩnh lặng. Bất chợt, ông lão dừng .

"Công tử, Bách Hoa Cốc đến ."

Tuân Triệt và Tuân Thư quanh. Xung quanh chỉ cây cối to lớn và cỏ dại um tùm, chẳng thấy một bông hoa nào, cả hai đều vô cùng thắc mắc.

"Lão , ông nhớ nhầm ạ? Nơi lấy một bông hoa, thể là Bách Hoa Cốc ?" - Tuân Thư khó hiểu hỏi.

"Tuân Thư, cứ lão hết ." - Tuân Triệt một thoáng bối rối, sang ông lão và chắp tay: "Xin lão chỉ giáo."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-1208.html.]

Ông lão quanh một lượt đối mặt với Tuân Triệt: "Công tử, Bách Hoa Cốc ở ngay đây. , trả một cái giá."

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

"Cái giá gì ạ?" - Tuân Triệt hỏi - "Xin ông cứ rõ, bất kể trả giá thế nào, cũng Bách Hoa Cốc tìm hoa Tuyết Tình."

"Công tử, xác thường bao giờ Bách Hoa Cốc, chỉ linh hồn của c.h.ế.t mới đến . Cậu bằng lòng trả cái giá ?" - Ông lão đáp.

"Công tử, !" - Tuân Thư vội vàng can ngăn - "Công tử, nếu c.h.ế.t , Túc Nguyệt chắc chắn sẽ đau khổ cả đời, lão thái gia cũng sẽ đau lòng. Người nhẫn tâm để ông chịu cảnh đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh ?"

Tuân Triệt cúi đầu im lặng một lúc, ngẩng lên Tuân Thư: "Tuân Thư, đây là những gì nợ cô . Sau , phiền chăm sóc cho ông nội."

"Công tử..." - Tuân Thư thở dài thườn thượt - "Không hoa Tuyết Tình, Túc Nguyệt cũng chỉ thêm vài vết sẹo mặt thôi. nếu đến Bách Hoa Cốc, sẽ mất mạng đó!"

"Đừng nữa, quyết ." - Tuân Triệt giơ tay ngăn Tuân Thư , ông lão với ánh mắt kiên định: "Xin lão hãy dẫn đường."

Ông lão : "Nếu quyết, khi lấy hoa Tuyết Tình, sẽ giao nó cho trai trẻ ."

"Cảm tạ lão ." - Tuân Triệt cúi đầu thật sâu.

Chàng kịp dậy, ông lão bất ngờ giơ tay, đánh một chưởng thật mạnh gáy .

Tuân Triệt mềm nhũn, từ từ ngã xuống mặt ông lão, bất tỉnh nhân sự.

"Công tử!" - Tuân Thư tận mắt chứng kiến cảnh đó, hét lên một tiếng thất thanh lao tới ôm lấy Tuân Triệt, lay mạnh cơ thể : "Công tử, tỉnh , tỉnh !"

lay mãi, Tuân Triệt vẫn chút phản ứng nào.

"...Công tử." - Tuân Thư do dự đưa tay lên mũi Tuân Triệt để kiểm tra. Hơi thở tắt. Mắt đỏ hoe, ngẩng phắt lên, trừng mắt ông lão: "Ông... ông g.i.ế.c công tử nhà thật ?"

Loading...