Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-08-19 01:44:38
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạc Thanh Sơn tươi nhận tiền, ngay mặt Vân Mạt mà đếm xoèn xoẹt. “Đủ , cảm ơn thằng Đồng.”

Anh cẩn thận cất tiền đếm lòng, vẻ mặt đầy cảm kích Vân Mạt.

Tuy nhà họ Mạc nghề bán thịt heo, nhưng gia cảnh cũng giàu , cuộc sống khá túng thiếu. Đồ tể Mạc tính tình thật thà, dễ chuyện, nổi tiếng khắp mấy thôn lân cận. Sạp thịt của ông mở , thường đến mua chịu. Có ăn thịt nửa năm cũng thấy trả tiền, thậm chí kẻ ăn xong quỵt luôn. Vì , sạp thịt nhà họ Mạc quanh năm suốt tháng cũng kiếm bao nhiêu tiền. Lần , Vân Mạt mua hàng trả tiền sòng phẳng, Mạc Thanh Sơn mới vui đến .

“Anh Thanh Sơn khách sáo quá.” Vân Mạt nhạt. “Mua đồ trả tiền, là chuyện đương nhiên.”

Vân Mạt xong, Mạc Thanh Sơn gãi đầu, ngượng ngùng. “Mẹ thằng Đồng, cô cứ bận việc , về đây. Lần lòng heo, mang đến cho cô.”

Vân Mạt tiễn Mạc Thanh Sơn xong, đồng hồ, đến giờ nấu cơm chiều.

Thời tiết nóng nực, nàng nhanh chóng xử lý lòng heo Mạc Thanh Sơn mang đến, kẻo để lâu sẽ bốc mùi. Vì , bữa chiều nàng chỉ xào qua loa ba món rau nhỏ gọi Vân Dạ và Vân Hiểu Đồng ăn.

Ăn cơm chiều xong, Vân Mạt lấy gạo nếp mua hôm nay ngâm, còn xương heo thì chặt thành từng khúc, cho nước sôi chần qua để khử mùi tanh. Sau đó, nàng vớt gạo nếp ngâm để ráo, trộn cùng xương heo chặt, thêm ớt cay, gừng băm, muối, hoa hồi, quế và các loại ngũ vị hương khác. Nàng nhồi hỗn hợp đó lòng già rửa sạch, dùng chỉ gai buộc thành từng đoạn, thế là món dồi nếp.

Chậu tiết heo tươi, Vân Mạt cũng cho thêm muối, gừng băm, hoa hồi, quế và các gia vị khác, dùng muỗng gỗ khuấy đều, nhồi lòng non rửa sạch. Cũng giống như dồi nếp, nàng dùng chỉ gai buộc thành từng đoạn, thành món dồi huyết.

Mãi đến tối mịt, Vân Mạt mới xử lý xong lòng heo.

Nàng cho dồi nếp và dồi huyết xong chậu, đặt trong giếng sâu để giữ lạnh. Đây là đầu tiên nàng , lượng nhiều, cũng mùi vị , định để dành cho nhà ăn. Khi nào ăn, chỉ cần cho lên nồi hấp chín, thái lát là . Dù thằng bé và Vân Dạ cũng ăn bao giờ, cho họ nếm thử cũng .

Sáng hôm , Triệu Tiểu Phúc như thường lệ đánh xe đến thôn Dương Tước lấy Quan Âm Đậu Hủ.

“Triệu tiểu ca, mới một ít món ăn, phiền mang giúp cho Hà chưởng quỹ nếm thử.” Chất hàng lên xe xong, Vân Mạt đưa cho Triệu Tiểu Phúc mấy khúc dồi nếp và dồi huyết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-119.html.]

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Cách đơn giản, cho lên nồi hấp chín, thái lát chấm tương ăn.”

Nàng còn cẩn thận giảng giải cách ăn cho Triệu Tiểu Phúc .

“Vâng.” Triệu Tiểu Phúc gật đầu, nhận lấy đồ. “Vân cô nương yên tâm, nhất định sẽ giao tận tay cho Hà chưởng quỹ.”

“Đa tạ.” Vân Mạt mỉm , cảm ơn ngắn gọn.

Nàng đưa dồi nếp và dồi huyết cho Hà Vãng Tiền là mục đích.

Hà Vãng Tiền chỉ là quản sự của Văn Hương Lâu, Tuân Triệt mới là ông chủ lớn. Nàng tiện tiếp cận Tuân Triệt, nhưng đưa đồ cho Hà Vãng Tiền là chuyện hợp tình hợp lý. Hà Vãng Tiền kính trọng Tuân Triệt, đồ đến tay ông cũng chẳng khác nào đến tay Tuân Triệt. Chỉ cần Tuân Triệt ăn thử, hy vọng của nàng trong việc quảng bá hai món ăn sẽ lớn hơn.

Triệu Tiểu Phúc , Thu Nguyệt bỏ dở công việc trong tay, đến bên cạnh Vân Mạt, tò mò hỏi: “Chị Mạt, chị món gì mới thế, trông như từ lòng heo.”

“Dồi nếp và dồi huyết.” Vân Mạt vẻ mặt tò mò của Thu Nguyệt, nhạt : “Chị mới đầu, cũng hương vị thế nào, định đem bán. Lát nữa về, chị cho các em một ít nếm thử.”

“Thế thì quá.” Thu Nguyệt cũng khách sáo với Vân Mạt, nhe răng tươi rói. “Chị Mạt, theo chị, chỉ kiếm tiền mà còn ăn ngon nữa.”

Cô bé tỏ vẻ tinh nghịch, đưa tay khoác vai Vân Mạt.

Vân Mạt trong lòng coi Thu Nguyệt như em gái ruột, cô bé khoác vai cũng hề thấy khó chịu.

“Bớt nịnh . Muốn ăn ngon mặc thì mau việc, nếu , chỉ cho uống nước rửa nồi thôi đấy.”

Thu Nguyệt lè lưỡi, vội vàng buông Vân Mạt , nếu ngày mai giao kịp hàng, chị Mạt sẽ cho cô uống nước rửa nồi thật.

Loading...