Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 1172

Cập nhật lúc: 2025-08-23 05:07:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không , trong lòng nàng luôn một cảm giác bất an thể xua .

“Bất Hối, Vô Niệm, chăm sóc phu nhân cho .” Yến Li lệnh một tiếng, mới cưỡi ngựa, xoay rời .

Vân Mạt đưa một tay lên trán, che ánh nắng chói mắt, dõi theo đoàn thật dài rời , cho đến khi bóng dáng của Yến Li, Vân Hiểu Đồng và Yến Khác biến mất khỏi tầm mắt, nàng mới xoay lều.

Trong đoàn theo, Cơ Dao tay trái ghì cương ngựa, thấy Vân Mạt xoay lều, khóe mắt nàng tràn một tia sát ý. Tận mắt thấy Vân Mạt lều, nàng mới đầu, thu tầm mắt, theo đoàn tiến về bãi săn.

“Vô Niệm, ngươi chơi cờ với .” Vân Mạt trong lều lớn, cảm thấy Yến Li và Vân Hiểu Đồng ở bên, thật là nhàm chán.

Vô Niệm liếc bàn cờ tướng: “Vương phi, chơi.”

“Rất đơn giản, dạy ngươi.” Vân Mạt liếc Vô Niệm một cái, tự bày quân cờ.

“Phu nhân, cô , , chơi với .” Bất Hối bước hai bước thành một, định giành đối diện Vân Mạt. Vô Niệm thấy , liền đẩy : “Ở đây chuyện của ngươi, ngươi ngoài lều canh gác .”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Không chỉ Vân Mạt trong lòng yên, mà trong lòng nàng cũng chút bất an. Sáng sớm thức dậy, mí mắt cứ giật liên hồi, cảm giác như chuyện gì đó sắp xảy .

“Mau , nếu vương phi sơ suất gì, ngươi gánh nổi ?”

Bất Hối đẩy , nghiến răng, trừng mắt Vô Niệm một cái: “Nam tử đại trượng phu chấp nữ nhân.”

“Bất Hối, ngươi cái gì?” Hắn dứt lời, ánh mắt âm trầm của Vân Mạt liếc sang.

Bất Hối cảm nhận ánh mắt âm u đáng sợ của Vân Mạt, yết hầu chuyển động, ực một tiếng nuốt nước bọt: “Vương phi, ngài là nữ tử phi thường, ngài.”

Sợ Vân Mạt nổi giận, giải thích một câu như một cơn gió cuốn khỏi lều.

Vân Mạt tấm rèm còn đang đung đưa, khẽ mỉm , thu tầm mắt, bày xong quân cờ, bắt đầu kiên nhẫn dạy Vô Niệm.

“Niệm nhi, con xe của ngươi thể như .”

“Con pháo cũng thể như .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-1172.html.]

“Phu nhân, cái giống như đánh trận .”

Bất Hối canh gác bên ngoài, thỉnh thoảng thấy tiếng của Vân Mạt và Vô Niệm từ bên trong vọng .

Trong lều, khi Vô Niệm học , cảm thấy cờ tướng thật thú vị, chơi hết ván đến ván khác, thể dừng .

Sau khi bày xong ván cờ thứ mười một, Vân Mạt ngáp một cái: “Niệm nhi, hôm nay chúng đến đây thôi, chút mệt , ngủ một lát giường. Vương gia và Đồng Đồng về thì gọi dậy.”

Để cô gái nhỏ chơi cờ cùng cho đỡ buồn, ngờ cô bé là một kẻ nghiện cờ, giống như đứa trẻ mới tập , thể dừng .

Vô Niệm thấy Vân Mạt ngáp liên tục, chút ngượng ngùng : “Vương phi, dìu đến giường .”

“Được.” Vân Mạt gật đầu, lười biếng đưa một tay về phía cô gái nhỏ. Tuy rằng bụng nàng lộ rõ, nhưng thai nhi trong bụng phát triển , đặc biệt là trong tháng qua, thai động mạnh hơn nhiều, nàng cũng cảm thấy thể ngày một nặng nề, khi nửa đêm trở cũng cần Yến Li giúp.

Vô Niệm dậy, đến bên cạnh Vân Mạt, cẩn thận dìu nàng, về phía chiếc giường nệm.

Vân Mạt thật sự mệt, thể chạm giường nệm, bao lâu tiếng hít thở đều đều.

Trong núi gió lớn, ẩm ướt, Vô Niệm lấy một tấm chăn, nhẹ nhàng đắp cho nàng, lúc mới ngoài lều, cùng Bất Hối canh gác.

“Gào gừ…”

“Gầm… Gầm…”

Vân Mạt nghỉ ngơi đến ba mươi phút, xung quanh doanh trại đột nhiên vang lên tiếng thú gầm đinh tai nhức óc.

Vô Niệm thấy, thấy cây cối bên doanh trại phát tiếng xào xạc, cành cây và cỏ tranh cao bằng ngừng đung đưa theo tiếng động.

“Là tiếng hổ gầm.” Nàng chằm chằm những tán cây đang lay động, thốt bốn chữ.

Bất Hối cũng chằm chằm những tán cây phía , cơ mặt căng cứng như sắt: “Không chỉ hổ gầm, mà còn tiếng sư tử, tiếng báo. Niệm nhi, ngươi mau lều đánh thức phu nhân.”

Loading...