Yến Li cảm nhận sự rung động trong lòng nàng, liền duỗi tay ôm lấy vai nàng, ôn tồn : “Vân nhi, nhạc mẫu là cam tâm tình nguyện, để bảo vệ nàng. Ta tin rằng, nhạc mẫu ở suối vàng cũng đang mỉm .”
Vân Mạt chớp chớp mắt, tiếp tục Ngọc thị : “Nô tỳ qua loa chôn cất trưởng công chúa xong, liền ôm khắp nơi trốn chạy. Đến Đại Sở, một đường gặp mã tặc, Vân Hãn Thành cứu. Vân Hãn Thành tưởng lầm nô tỳ là trưởng công chúa, liền cưới nô tỳ. Nô tỳ vì một cuộc sống định nên đồng ý. Chỉ là, đó Vân Hãn Thành phát hiện nô tỳ là trưởng công chúa, trong cơn tức giận nhốt nô tỳ trong mật thất, đối ngoại tuyên bố nô tỳ chết. Mảnh bản đồ tàn phiến trong tay nô tỳ cũng Vân Hãn Thành đoạt .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Yên tâm, mảnh bản đồ đó đoạt .” Vân Mạt nhàn nhạt .
“Tiểu công chúa, bí mật của bản đồ, ?” Ngọc thị hỏi Vân Mạt.
“Ừm.” Vân Mạt gật đầu. “Bản đồ liên quan đến Ngọc Hoa Tiên Đảo.”
Ngọc thị trả lời: “Không sai, nếu tiểu công chúa bí mật của bản đồ, nô tỳ sẽ nhiều nữa, chỉ xin nhắc nhở tiểu công chúa một câu, nhiều thèm Ngọc Hoa Tiên Đảo, mong rằng tiểu công chúa hãy cẩn thận cất giữ bản đồ.”
“Điều là tự nhiên.” Điểm , dù Ngọc thị nhắc nhở, Vân Mạt cũng sẽ chú ý. Ngàn năm , Ngọc Hoa Tiên Đảo gặp một hồi đại nạn, nếu để khác đến sự tồn tại của bản đồ, thế đạo e rằng sẽ thái bình. Chỉ là, hiện tại nhà họ Cơ sự tồn tại của Ngọc Hoa Tiên Đảo…
“Người, vẫn nên gọi là Mạt nhi .” Vân Mạt chằm chằm Ngọc thị. “Gọi là tiểu công chúa, thực sự thích.”
Dù , Ngọc thị nuôi dưỡng tiền kiếp của nàng mấy năm, còn vì để tiền kiếp một môi trường sống định mà gả cho Vân Hãn Thành. Ơn dưỡng dục cũng quan trọng như ơn sinh thành, Ngọc thị thể xem như là dưỡng mẫu của tiền kiếp.
Vân Mạt dứt lời, Long Ngự ở bên cạnh cũng khẽ gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-1163.html.]
Khóe miệng Ngọc thị nở một nụ , ánh mắt ấm áp Vân Mạt, một lúc lâu mới mở miệng gọi: “Mạt… nhi.”
Vân Mạt thể cảm nhận sự ấm áp trong ánh mắt của Ngọc thị, đó là ánh mắt của một con . “Nương, nhiều năm như , con cứ ngỡ …” Lòng nàng ấm áp, chủ động ôm lấy Ngọc thị.
Thân hình Ngọc thị gầy gò, Vân Mạt ôm bà, chạm cũng là xương. “Nương, mấy năm nay, nhất định chịu nhiều khổ cực.”
Vân Hãn Thành cũng bản đồ, mà Ngọc thị liều c.h.ế.t . Với tính cách trở mặt như trở bàn tay của Vân Hãn Thành, những khổ cực mà Ngọc thị chịu trong mấy năm qua, Vân Mạt gần như thể tưởng tượng .
Ngọc thị thụ sủng nhược kinh, ngờ rằng Vân Mạt khi phận thật sự của vẫn bằng lòng nhận một nô tỳ như bà .
“Mạt nhi lớn như .” Bà đẩy Vân Mạt khỏi vòng tay, giữ một cách, cẩn thận chằm chằm nàng. “Nhìn bộ dạng , giống hệt trưởng công chúa năm đó. Thủ lĩnh và trưởng công chúa nếu thể sống đến ngày nay, hẳn sẽ vui mừng.”
Vân Mạt Ngọc thị cảm khái, khỏi sống mũi cũng chút cay cay.
“Mẫu , là, phụ cũng một mảnh bản đồ ?” Vân Mạt nhớ lời Ngọc thị đề cập, khẽ xác nhận.
Mảnh mà Hồng Lăng mang , nếu nàng đoán sai, hẳn là đang ở Thành Chủ phủ của hải vực. Hai mảnh trong tay Ngọc thị, cùng với mảnh để ở Đại Sở, hiện giờ đều trong tay nàng. Mảnh duy nhất tung tích chính là mảnh do vị phụ từng gặp mặt của nàng mang .
“Ừm.” Ngọc thị : “Nếu thủ lĩnh vẫn còn tại thế, nếu bản đồ trong tay thủ lĩnh cướp , chỉ cần tìm thủ lĩnh là thể tìm bản đồ. Nếu thủ lĩnh …” Đây là kết quả bà nghĩ đến nhất. “Nếu thủ lĩnh qua đời, thì chỉ cần tìm đám áo đen xâm nhập bộ lạc Ô Linh năm đó là thể tìm bản đồ.”
Nghe Ngọc thị , ánh mắt Vân Mạt trở nên lạnh lùng. Không chỉ thể tìm bản đồ, mà còn thể tìm kẻ thù diệt bộ lạc Ô Linh.