“Vâng.” Vô Tâm cung kính gật đầu. “Vương phi, tổng cộng năm vị khách hàng, dài hạn đặt hàng kẹo cao su lượng lớn từ Lăng Lan Các. Ta bí mật điều tra, những mua nhiều kẹo cao su như là để bán cho khác, kiếm lời chênh lệch giá, thật giảo hoạt.”
“Quả nhiên ngoài dự đoán của .” Tình huống , Vân Mạt đây đoán , bảo Vô Tâm lén điều tra chỉ là để chứng thực suy đoán của .
Vô Tâm thấy Vân Mạt chau mày, cho rằng nàng vui, liền : “Vương phi, cần cho cảnh cáo năm đó .”
Nàng cũng sợ, việc năm đó sẽ ảnh hưởng đến việc kinh doanh của Lăng Lan Các.
Vân Mạt Vô Tâm hiểu lầm ý , vẫy tay, : “Không cần, ngươi bảo Mạnh Hoài với năm vị khách hàng đó, là hẹn một thời gian để gặp họ. Nhớ kỹ, thái độ khách khí một chút.”
“Vương phi, chúng , tại …” Vô Tâm vẻ mặt khó hiểu.
Vân Mạt trả lời: “Ngươi cứ theo lời , còn tại , đến lúc đó ngươi sẽ tự .”
“Vâng, ngay.” Vô Tâm lên tiếng, bước nhanh rời khỏi thủy tạ.
Qua sự sắp xếp chu đáo của Mạnh Hoài, ngày Vân Mạt gặp năm vị khách hàng đó ấn định ngày mười tám tháng tư.
Sáng ngày mười tám tháng tư, khi Yến Li cung thượng triều, Vân Mạt dậy, rửa mặt chải đầu, mặc một chiếc váy xuân hoa nhí màu sắc trang nhã, búi tóc đơn giản, búi tóc cài một chiếc trâm xanh biếc trong suốt, trang điểm đoan trang hào phóng. Sau khi dùng bữa sáng, nàng cùng Vô Tâm, Vô Niệm khỏi Nhiếp Chính Vương phủ, hướng đến Lan Lăng Các.
Trên đầu nàng đội chiếc nón sa Lan Lăng Các, lớp sa lụa mỏng nhẹ che khuôn mặt tuyệt sắc của nàng.
“Chủ nhân, ngài đến.” Vân Mạt cửa, Mạnh Hoài liếc mắt một cái nhận nàng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Tuy chỉ gặp Vân Mạt một , nhưng ấn tượng sâu sắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-1133.html.]
Thấy Mạnh Hoài chào , Vân Mạt nhàn nhạt gật đầu: “Mạnh chưởng quỹ, các vị khách đến đủ ?”
Vì Mạnh Hoài việc hiệu suất cao, xử sự thỏa đáng, lo liệu việc kinh doanh của Lăng Lan Các thuận lợi, Vân Mạt chỉ tăng lương cho mà còn thăng chưởng quỹ.
“Đã đến ba vị, còn hai vị đến.” Mạnh Hoài trả lời. “Theo ý chủ nhân, sắp xếp họ dùng trong phòng bên trong.”
“Được.” Dưới khăn che mặt, Vân Mạt hài lòng nhếch môi. “Dẫn gặp họ.”
“Vâng.” Mạnh Hoài cúi lưng, đưa tay hiệu cho Vân Mạt, dẫn đường.
Đến phòng bên trong, với hai nam một nữ đang , khách khí giới thiệu: “Ba vị, vị Yến phu nhân chính là chủ nhân của Lăng Lan Các chúng .”
Hai nam một nữ đó thấy Vân Mạt, lập tức căng thẳng, hẹn mà cùng dậy khỏi ghế, thi chằm chằm Vân Mạt.
“Chào Yến phu nhân.” Ba lượt chào Vân Mạt.
Tuy họ Yến là họ của hoàng tộc, nhưng trong kinh thành vẫn những gia tộc họ Yến khác. Vân Mạt tự xưng là Yến phu nhân sẽ khiến ba nghi ngờ. Tuy nhiên, ở Đại Yến, họ Yến đều là quý tộc, dù hoàng tộc cũng là phi phú tức quý. Ba nhà chồng của Vân Mạt họ Yến, sắc mặt đều biến đổi, càng thêm căng thẳng.
Đây chính là sách lược của Vân Mạt, bại lộ phận, thể cho những một đòn phủ đầu, đỡ để họ cho rằng chỉ bằng chút thông minh vặt là thể dựa Lăng Lan Các để giàu.
Vân Mạt liếc mắt một cái quét qua ba , thấy họ đều vẻ mặt căng thẳng, lúc mới đến vị trí chính giữa, cúi xuống: “Ba vị, mời , cần căng thẳng.”
Ba nơm nớp lo sợ xuống, ánh mắt Vân Mạt chút chột .
Dù , họ đang lợi dụng Lăng Lan Các để kiếm tiền, nếu Vân Mạt truy cứu, họ lời nào để .
Vân Mạt lệnh cho Mạnh Hoài, bảo Văn Điềm Điềm đổi một ấm nóng . Nàng cầm một chén nóng trong tay, nhẹ nhàng uống một ngụm cho thấm giọng, nhàn nhạt : “Phiền ba vị đợi thêm một lát, chờ hai vị khách còn đến, chúng sẽ bắt đầu chuyện.”