Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 1111

Cập nhật lúc: 2025-08-23 04:29:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáu Sát của Nhiếp Chính Vương phủ một ai là dễ đối phó. Người áo đen bịt mặt đỡ vài chiêu, nhanh chống đỡ nổi. Một lúc đề phòng, Ngây Thơ một chưởng đánh bay , nặng nề đập một cây. Cây đó to bằng đùi lớn, trực tiếp đ.â.m gãy, cả lẫn cây cùng trượt về phía mấy mét.

Người áo đen bịt mặt cảm nhận thở của tử thần, Sáu Sát đang đến gần, trong mắt là vẻ hoảng sợ. Không kịp lo đến cơn đau xé rách ở ngực, liều mạng chống đất dậy, nhanh chóng từ trong lòng lấy một viên cầu lớn bằng viên trân châu, ném xuống đất.

Bụp, một tiếng nổ nhỏ vang lên, viên cầu va đất nổ tung, trong rừng lập tức mù mịt, đưa tay thấy năm ngón.

Lựu đạn khói.

Yến Li giơ tay phe phẩy mặt, lạnh giọng hạ lệnh: “Đừng để chạy.”

“Vâng.” Sáu Sát đồng thanh đáp, đồng thời tay, ngăn chặn áo đen bịt mặt trốn thoát.

Chỉ là khói quá nồng, căn bản áo đen bịt mặt ở . Chờ khói tan một chút, áo đen bịt mặt thoát còn bóng dáng.

“Người thật giảo hoạt.” Vân Mạt nắm c.h.ặ.t t.a.y trong tay áo, chút tiếc nuối khi để áo đen bịt mặt trốn thoát.

Người thể hình đổi dạng cho Tô thị, chắc chắn đơn giản. Hôm nay để chạy thoát, tất sẽ là hậu hoạn vô cùng.

Cơ phủ.

Người áo đen bịt mặt liều mạng hết sức lực cuối cùng, chạy khỏi Xương Bình Hầu phủ, trèo tường Cơ phủ, ôm lấy lồng n.g.ự.c đau xé, một bước ba loạng choạng xông thư phòng của Cơ Quyền: “Nhị …”

Người áo đen bịt mặt ai khác, chính là Uy vũ Đại tướng quân Cơ Hoành.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Cơ Quyền đang ở trong thư phòng chờ tin tức, thấy “rầm” một tiếng, cửa phòng phá . Ngẩng đầu , chính là thấy Cơ Hoành trọng thương ngã xuống cửa thư phòng.

“…Đại ca.” Hắn kinh hãi thất sắc, vội vàng dậy, đến cửa dìu Cơ Hoành dậy. “Đại ca, thương nặng như .”

Cơ Hoành quên đưa cuộn tranh trong tay cho Cơ Quyền : “Bản đồ, nhị , cất kỹ bản đồ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-1111.html.]

Cơ Quyền nhận lấy bản đồ, mở , tùy ý qua, sắc mặt đại biến: “Đại ca, bản đồ là giả. Loại tranh trong tranh hiếm thấy, ai… thảo nào lừa.”

Hắn là văn thần, thích nghiên cứu thi họa, tự nhiên mắt tranh hơn Cơ Hoành.

“Yến Li, An Bình, Vân Hãn Thành, , Cơ Hoành, thề sẽ băm vằm các ngươi thành trăm mảnh.” Cơ Hoành trọng thương, bản đồ lấy là giả, chịu nổi cú sốc, mắt trắng dã, ngất trong vòng tay của Cơ Quyền.

Trong Cơ phủ, loạn thành một nồi cháo.

Cơ Dao tin đại bá của đám Vân Mạt thiết kế mới thương nặng như , tức giận đến mức gỡ thanh kiếm treo ở đầu giường xuống, tức giận đùng đùng xông khỏi cửa.

“Dao Nhi, con định ?” May mắn là Tưởng thị đến kịp thời, ngăn nàng .

Cơ Dao lúc mới dừng bước, liếc Tưởng thị, giận thể át : “Mẫu , đừng cản con, con g.i.ế.c con tiện nhân An Bình đó.”

Tưởng thị nhíu mày, hài lòng với bộ dạng lỗ mãng của con gái : “Dao Nhi, ngay cả đại bá của con cũng An Bình thiết kế, con nghĩ bằng con thể g.i.ế.c An Bình ? Đừng quên, bên cạnh An Bình còn một Yến Li. Tính cách bốc đồng của con, ngày nào đó cung, mẫu thể yên tâm.”

“Mẫu , chẳng lẽ vết thương của đại bá cứ thế bỏ qua .” Cơ Dao dậm chân, nuốt trôi cơn tức trong lòng.

“Chuyện của đại bá con, cha con sẽ tự xử lý, cần con lo.” Tưởng thị , xong, lệnh cho bà tử bên cạnh: “Canh chừng đại tiểu thư cho , lệnh của bản phu nhân, cho nàng khỏi phủ.”

Tính cách của con gái , bà rõ hơn ai hết, sợ Cơ Dao nhất thời bốc đồng, rút kiếm tìm Vân Mạt tính sổ.

“Vâng.” Tưởng thị lệnh, mấy bà tử bên cạnh bà đồng thời gật đầu.

“Mẫu , con gì sai, tại cấm túc con.” Cơ Dao giở tính tiểu thư, bĩu môi, ném mạnh thanh kiếm trong tay xuống đất.

Tưởng thị thở dài, xoay , bỏ một câu: “Mẫu đều là vì cho con.”

Loading...