Viên đại mỹ nhân quả là thủ đoạn, thể xây dựng hình ảnh của thành nhất nữ thần huyện Tỉ Quy, quả là lợi hại. Hôm nay, nếu nàng theo Viên đại mỹ nhân đến phủ huyện nha uống , liệu nước bọt của dân chúng dìm c.h.ế.t ? Hơn nữa, nàng hiện tại tiền thế, còn sống ở huyện Tỉ Quy, quả thực nên mất mặt Viên đại mỹ nhân ngay giữa phố. Thế nên, chuyến đến phủ huyện nha , hôm nay nàng bắt buộc .
Sau một hồi suy tính, Vân Mạt hướng ánh mắt về phía Vân Dạ, trong mắt lộ một tia lo lắng.
Vân Dạ thấy Vân Mạt , lập tức hiểu nàng đang bận tâm điều gì.
Nàng lo lắng nha dịch sẽ nhận , lo sẽ gặp nguy hiểm. Vậy là, nàng đang quan tâm ?
“Đi thôi, .” Nghĩ đến việc Vân Mạt thể đang lo cho , Vân Dạ bỗng cảm thấy tâm trạng vui vẻ lạ thường.
“Ừm.” Vân Mạt thu ánh mắt, nhẹ nhàng gật đầu.
Vân Dạ còn sợ, nàng sợ cái gì?
Nghĩ cũng thấy lo thừa. Nửa khuôn mặt Vân Dạ thương, quấn băng gạc, đang mặc bộ quần áo vải thô của Thu Thật, trông hệt như một gã nông dân. Nếu để ý kỹ khí chất cao ngạo, lạnh lùng của , ai thể nhận ? Hơn nữa, họ cùng Viên Kim Linh hậu viện của phủ huyện nha, căn bản sẽ gặp nha dịch, càng cần lo lắng.
“Viên tiểu thư, xin mời .” Vân Mạt về phía Viên Kim Linh, mỉm .
Từ đây đến phủ huyện nha xa, ba Vân Mạt liền bộ theo xe ngựa của Viên Kim Linh.
Vào đến huyện nha, Viên Kim Linh dẫn ba vòng qua hoa viên để nội viện.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Khi đến trung đình, Vân Dạ đột nhiên dừng bước, chau mày, liếc một hòn giả sơn gần đó.
“Sao ?” Vân Mạt thấy dừng , mày nhíu chặt, thuận miệng hỏi han.
Vân Dạ chỉ hòn giả sơn một cái thu tầm mắt, chân mày nhanh chóng giãn , với Vân Mạt: “Không gì, chỉ thấy hòn giả sơn đó .”
Thấy hòn giả sơn á, lừa quỷ ? Lời Vân Mạt tuyệt đối tin.
Vân Dạ cao ngạo, lạnh lùng như , đến Viên đại mỹ nhân còn chẳng thèm để ý, đột nhiên hứng thú với một hòn giả sơn ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-110.html.]
thôi, Vân Dạ , nàng cũng hứng thú tìm hiểu.
“Công tử thật mắt .” Viên Kim Linh cuộc đối thoại của hai , nhàn nhạt . “Đây là đá Kỳ Lân Thái Hồ, phụ tốn nhiều công sức mới .”
Vài trò chuyện, chẳng mấy chốc đến nội viện.
“Vân cô nương, thật giấu gì cô, hôm nay mời cô đến phủ là một việc thương lượng.” Đến nội viện, Viên Kim Linh thu nụ , nhàn nhạt với Vân Mạt.
Quả nhiên là chuyện.
Vân Mạt trong lòng nghi hoặc, mở miệng hỏi: “Không Viên tiểu thư tìm việc gì?”
“Vân cô nương, chúng nội thất chuyện.” Viên Kim Linh .
Nàng dù mưu kế đến , nhưng dù cũng là con gái chồng, ý định thông qua Vân Mạt để tiếp cận Tuân Triệt, nàng để khác .
Vân Mạt chần chừ, chuyện quan trọng gì mà tận nội thất để ? Nàng Vân Hiểu Đồng, chuyển tầm mắt sang Vân Dạ.
“Công tử, bé, tiểu thư nhà việc cần bàn với Vân cô nương, hai vị cứ ở phòng ngoài dùng điểm tâm. Sáng nay đầu bếp bánh hoa lê ngon.” Tuệ Trân bưng một đĩa điểm tâm trắng như tuyết đến mặt Vân Hiểu Đồng. “Cậu bé, đây là bánh hoa lê, chắc cháu ăn bao giờ nhỉ.”
Trẻ con đứa nào chẳng ham ăn, đặc biệt là loại nhà quê từ nông thôn đến, gì ăn bánh hoa lê bao giờ.
“Ta ăn, bánh hoa lê gì ngon, cơm nấu mới là ngon nhất.” Vân Hiểu Đồng sự khinh thường trong lời của Tuệ Trân, liền đầu , gương mặt nhỏ tỏ vẻ kiêu ngạo.
Tuệ Trân ngờ một đứa trẻ ranh thể chống sự cám dỗ của điểm tâm, còn chê bai đồ ăn của phủ huyện nha.
“... Ngươi, đồ nhà quê điều…” Nàng tức giận lườm Vân Hiểu Đồng, định mắng, nhưng nhớ cái tát của Vân Dạ, trong lòng chút sợ hãi, lời đến miệng nuốt xuống.
Lời của Tuệ Trân đối với Vân Hiểu Đồng khiến Vân Mạt cũng vô cùng vui.
Con trai bé bỏng là vảy ngược của nàng, ai cũng động .