Yến Li lúc mới thu khí tức bức , dìu Vân Mạt xuống xe ngựa.
Rèm xe kéo , Thái công công đột nhiên cảm thấy một luồng hàn khí ập mặt, lạnh đến mức trong lòng ông chột , bất giác cầm thánh chỉ lùi vài bước, xa xa Yến Li và Vân Mạt, đặc biệt đánh giá Yến Li vài .
Khí thế toát từ đàn ông thật cường đại, thể sánh ngang với Chiến vương điện hạ.
Ông định thần , mới mở thánh chỉ trong tay , đưa mắt Vân Mạt, bắt đầu tuyên : “Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu rằng, con gái của Thanh trưởng công chúa, thiên tư thông tuệ, tâm địa thuần thiện, trợ giúp Chiến vương cứu tế công, nay đặc biệt sắc phong Vĩnh Ninh công chúa, ban thưởng phủ công chúa, một vạn lượng bạc trắng, một trăm thất gấm vóc, một đôi phượng thoa. Khâm thử.”
Hai chữ “Khâm thử” dứt, Vân Mạt vẫn im tại chỗ, ý định tiếp chỉ.
Người ruột tiện nghi sắc phong nàng Vĩnh Ninh công chúa, còn ban phủ công chúa, rõ ràng là giữ nàng Đại Sở. Thảo nào Long Ngự vội vàng đưa nàng và Yến Li khỏi thành như .
Vân Mạt động, Thái Cao cầm thánh chỉ khó xử: “Vân cô nương, ngài vẫn nên tiếp chỉ .”
“Tiếp chỉ? Hừ.” Yến Li hừ lạnh một tiếng với Thái Cao, khóe miệng nhếch lên một nụ chế giễu, như thể chuyện gì đó, lạnh lùng liếc Thái Cao một cái: “Trở về với hoàng đế Đại Sở của các , đừng lấy thánh chỉ để dọa Đại Yến.”
“Vân nhi, chúng .” Yến Li bế ngang Vân Mạt lên, đưa nàng xe ngựa, đó về phía cổng thành, lệnh cho Ngây Thơ, Bất Hối và Vô Tình: “Xông khỏi thành, kẻ nào dám cản, g.i.ế.c tha.”
“Vâng.” Ngây Thơ, Bất Hối, Vô Tình đồng thanh gật đầu. Yến Li lệnh, trong mắt ba đều tràn ngập sát khí.
Long Ngự nhíu mày, cưỡi ngựa đến cổng thành, lạnh lùng liếc qua các tướng sĩ giữ thành, trầm giọng lệnh: “Mở đường.”
Nếu ngăn cản, lát nữa chắc chắn sẽ là một trận ác chiến. Hơn nữa, chính bắt cóc Vân Mạt từ Đại Yến đưa đến Đại Sở, trách nhiệm thể trốn tránh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-1079.html.]
“Chiến vương điện hạ, Hoàng thượng hạ thánh chỉ, thể để Vĩnh Ninh công chúa khỏi thành.” Thái Cao căng da đầu, đến ngựa của Long Ngự, “Mệnh lệnh của Hoàng thượng, thứ cho nô tài dám trái lời.”
“Người , bao vây cổng thành , để bất cứ ai ngoài.” Ông xong với Long Ngự, liền sang hiệu cho đám cấm vệ quân bên cạnh.
Nhận chỉ thị của Thái Cao, cấm vệ quân lập tức chạy lên, vây kín cổng thành, mấy trăm cấm vệ quân vây đến nỗi một con muỗi cũng bay lọt.
“Thái Cao…” Long Ngự nghiến răng, cơn giận dữ tợn đè lên Thái Cao.
Yến Li đặt Vân Mạt trong xe ngựa, hai tay nhẹ nhàng nắm vai nàng, ánh mắt dịu dàng, khác với lúc đối mặt với Thái Cao: “Nàng cứ ở trong xe, chuyện bên ngoài giao cho xử lý.”
“Được.” Vân Mạt ngoan ngoãn gật đầu, mỉm .
Nếu Long Ngự tay, chỉ với mấy trăm cấm vệ quân mà ngăn cản Yến Li thì quả là chuyện nực .
Yến Li bước khỏi xe ngựa, hiên ngang đầu xe, liếc về phía Long Ngự: “Long Ngự, bản vương , ai cản .”
Long Ngự Yến Li hề cuồng vọng, mà thực sự thực lực đó. Hắn và đàn ông cùng một loại , chuyện , ai thể ngăn cản. Hơn nữa, thực lực của nha đầu cũng tầm thường, hôm nay dù tay ngăn cản cũng chắc cản nổi, vì định ngăn cản.
Bất Hối lui khỏi xe ngựa, Yến Li nắm lấy dây cương, tự đánh xe cho Vân Mạt: “Giá!”
Thái Cao thấy trục xe chuyển động, liền vung tay với đám cấm vệ quân phía : “Bằng giá giữ .”
“Vâng.” Mấy trăm cấm vệ quân đồng thanh đáp, vung đao kích, xông lên bao vây, tức thì vây chặt xe ngựa của Vân Mạt ở giữa.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Hoàng thượng giao phó, nếu giữ thì cũng giữ mạng. Đại Sở nữ tử Kim Hoàng thì cũng thể để các quốc gia khác , đặc biệt là Đại Yến, quốc gia hùng mạnh nhất đại lục .