“Phụ hoàng, đê điều sụp đổ, chịu ảnh hưởng nặng nề nhất chính là bá tánh ở vùng trung và hạ lưu. Nhà cửa lũ cuốn trôi, nhiều còn nơi để về. Nhi thần nghĩ rằng, nên để Binh Bộ phối hợp, đến vùng trung và hạ lưu dựng lều trại tạm thời cho bá tánh trú ẩn. Hộ Bộ sẽ tiến hành quyên góp, vận chuyển lương thực đến vùng nạn để tránh dân đói loạn. Công Bộ điều động nhân lực, nhanh chóng sửa chữa đoạn đê vỡ. Ngoài , cần cử một vài ngự y đến vùng thiên tai để phòng tránh ôn dịch bùng phát khi tình hình định. Lương thực, dược liệu, chăn ấm, thứ gì thể thiếu.”
Công tác chống lũ cứu tế loanh quanh cũng chỉ bấy nhiêu việc, Long Dịch năng rành rọt, đó.
Sở Hoàng xong, gật đầu tán thành: “Chuẩn tấu.”
Thấy Sở Hoàng gật đầu, quan viên ba bộ cũng lượt bày tỏ thái độ.
“Binh Bộ chắc chắn sẽ dốc lực phối hợp với Ninh Vương điện hạ.”
“Hộ Bộ chắc chắn sẽ dốc lực phối hợp với Ninh Vương điện hạ.”
“Công Bộ chắc chắn sẽ dốc lực phối hợp với Ninh Vương điện hạ.”
Được sự ủng hộ của cả ba bộ, Long Dịch mừng thầm trong lòng, với Sở Hoàng: “Phụ hoàng, nhi thần nhất định sẽ phụ sự kỳ vọng của .”
Sở Hoàng đăm chiêu đứa con trai cả vài , cuối cùng phất tay, để Long Dịch và của ba bộ rời khỏi Ngự Thư Phòng. Một lát , trong phòng chỉ còn Sở Hoàng và thái giám tổng quản Thái Cao.
Thái Cao thấy Sở Hoàng dựa long ỷ, khẽ nhắm mắt, tay xoa xoa mi tâm trông mệt mỏi, liền đoán ý, rót nhẹ nhàng mở lời: “Hoàng thượng, cần nô tài mời Quý phi nương nương đến hầu hạ ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-1045.html.]
Trong hậu cung Đại Sở, ngoài Hoàng hậu, địa vị cao nhất chính là Dung Quý phi, đẻ của Chiến Vương. điều kỳ lạ là, bao nhiêu năm nay, dù Chiến Vương lập bao nhiêu chiến công hiển hách, Dung Quý phi vẫn giữ vẻ thanh tâm quả dục. Sở Hoàng sủng ái, bà nhận lấy; Sở Hoàng sủng, bà cũng chẳng hề bận tâm, khác biệt với các phi tần khác trong hậu cung. Chính vì tâm tính thanh tịnh mà bà Sở Hoàng để tâm đến.
Cảm thấy Sở Hoàng vẻ gì vui, Thái Cao tiếp: “Hoàng thượng, nô tài , quân tử lan trong cung của Quý phi nương nương nở nhiều, là để nô tài qua đó lấy vài cành về đặt trong Ngự Thư Phòng nhé?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Hắn từ một tiểu thái giám, trải qua bao sóng gió mới leo lên vị trí ngự tiền, cuối cùng trở thành thái giám tổng quản, tự nhiên là một kẻ khôn khéo tinh tường. Hơn nữa, hầu hạ ngự tiền nhiều năm, trong lòng Sở Hoàng nghĩ gì, dám là còn thấu hơn cả Hoàng hậu và các phi tần. Nhìn vẻ mặt Sở Hoàng lúc , chắc chắn là vì chuyện ba bộ đều ủng hộ Ninh Vương.
Ninh Vương chỉ thấy cái lợi mắt, cho rằng thể nhân cơ hội cứu tế để tạo dựng uy danh, ngờ phạm điều tối kỵ của bậc đế vương. Chiến Vương tuy chiến công lừng lẫy, nhưng mấy mặn mà với việc tranh giành quyền lực trong triều. Cho nên, so sánh giữa Ninh Vương và Chiến Vương, lòng Hoàng thượng càng nghiêng về phía Chiến Vương hơn. Có điều, đường đường là Chiến Thần của nước Sở, là thật sự hiểu thuật tranh quyền, là…? Còn nữa, Dung Quý phi, là thật sự thanh tâm quả dục, là che giấu quá sâu… Hắn tiến cung ngần năm, duy chỉ đôi con là thấu.
Không khí trong Ngự Thư Phòng yên tĩnh một lúc, Sở Hoàng bỏ tay khỏi mi tâm, nhàn nhạt liếc Thái Cao một cái: “Đi .”
“Vâng, nô tài mời Quý phi nương nương đến ngay.” Thái công công đáp lời, khẽ khom lưng rời khỏi Ngự Thư Phòng.
Tại Chiến Vương phủ, Vô Tình và Bất Bại, hai kiểm tra đê điều, lượt trở về.
“Vương, phu nhân, thuộc hạ xem xét đoạn đê vỡ, phát hiện dấu vết phá hoại của con .” Bất Bại bẩm báo.
Hắn mở vật trong tay : “Tuy nhiên, thuộc hạ phát hiện, loại gạch dùng để xây đoạn đê đó chút vấn đề.”
Hắn đem mẫu vật lấy về đặt lên bàn cho Yến Ly và Vân Mạt xem.
Vân Mạt chằm chằm nửa viên gạch màu xanh nhạt vỡ nát bàn, manh mối gì, bèn đưa tay sờ thử. Vừa chạm , viên gạch lập tức vỡ vụn thành nhiều mảnh nhỏ.