“Đê ở trung du và hạ du của sông Vấn Thủy hư hại.”
Long Ngự xong bẩm báo, mày càng nhăn càng sâu. Đê ở hạ du hư hại còn đỡ một chút, dù đê vỡ, gặp nạn nhiều lắm cũng chỉ là bá tánh ở hạ du. nếu đê ở thượng du và trung du vỡ, tình hình sẽ nghiêm trọng hơn nhiều. Dọc theo hai bên sông đều là thôn làng, đồng ruộng. Nếu hồng thủy từ thượng du, trung du tràn xuống, các thôn làng, đồng ruộng dọc sông đều sẽ gặp nạn.
“Huyền Luật, ngươi đến Bình Dương Quan một chuyến, truyền lệnh của bổn vương, điều một nửa binh lực của Bình Dương Quan sửa chữa đê của sông Vấn Thủy và sông Giận Giang.” Long Ngự cân nhắc một chút, lấy một tấm binh phù , ném cho Huyền Luật.
“Vương gia, !” Huyền Luật chần chừ động, quỳ một gối mặt Long Ngự.
“Vương gia, binh lực của Bình Dương Quan thể động !” Ngọc Thanh Tử cũng phản đối quyết định của Long Ngự, “Bình Dương Quan địa thế hiểm yếu, là cửa khẩu an ninh của kinh thành. Nếu rút bớt binh lực của Bình Dương Quan xây đê, vạn nhất Nhung Địch và mấy tiểu quốc đột nhiên đến xâm phạm, kinh thành chẳng sẽ…”
Long Ngự mệnh danh là Chiến thần của Đại Sở, điểm thể nghĩ tới. hiện tại, đê của sông Vấn Thủy và sông Giận Giang đang nguy cấp. Chỉ binh lực của đại doanh kinh giao và Bình Dương Quan là gần kinh thành nhất. Đại doanh kinh giao điều động một nửa binh lực cứu tế, nửa còn tự nhiên ở giữ doanh trại. Cấm vệ quân phụ trách duy trì trật tự kinh thành. Hiện tại thể sử dụng chính là quân lính đóng ở Bình Dương Quan. Nếu điều binh từ nơi khác đến, nước xa cứu lửa gần.
Ngọc Thanh Tử và Huyền Luật đồng thời chắp tay với Long Ngự, “Vương gia, xin hãy suy xét kỹ.”
Cốc, cốc, cốc…
Ba đang giằng co, vài tiếng gõ cửa vang lên, “Biểu ca, là .”
Long Ngự , là giọng của Vân Mạt, liền nhướng mày cửa, “Vào .”
Két một tiếng, Vân Mạt đẩy cửa , nàng trong, liếc mắt một cái thấy khuôn mặt ngưng trọng của Long Ngự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-1038.html.]
“Vân nhi, nàng , ở bên ngoài chờ nàng.” Yến Li nhàn nhạt . Ngài là Nhiếp Chính Vương của Đại Yến, tất nhiên tiện tham gia quốc sự của Đại Sở.
“Ừm.” Vân Mạt gật đầu, trao đổi ánh mắt với ngài, bước thư phòng, đến mặt Long Ngự.
Vân Mạt thư phòng, tùy ý liếc Ngọc Thanh Tử và Huyền Luật, thấy biểu cảm mặt hai cũng khác gì Long Ngự, liền nhàn nhạt hỏi : “Biểu ca, gặp vấn đề gì khó giải quyết ?”
“Lần mưa quá lớn, đê của sông Vấn Thủy và sông Giận Giang hư hại.” Long Ngự giấu giếm Vân Mạt.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Trên Vân Mạt chảy dòng m.á.u của Thanh công chúa, xem như là nửa Đại Sở.
Ngọc Thanh Tử nhớ chuyện xảy ở thần miếu hôm đó, ánh mắt mong chờ Vân Mạt, cũng : “Sông Vấn Thủy và sông Giận Giang là hai nguồn nước quan trọng trong nước. Hai con sông chảy dọc ngang qua Kính Đô, chảy qua hơn mười huyện nhỏ phía . Nếu đê vỡ, chỉ Kính Đô ngập, mà hơn mười huyện thành ở trung và hạ du cũng sẽ gặp nạn. Đến lúc đó, Đại Sở sẽ lâm tình thế khó khăn.”
Vân Mạt xong cũng biến sắc, thu hồi tầm mắt khỏi Ngọc Thanh Tử, về phía Long Ngự, “Biểu ca, ngươi định xử lý việc thế nào?”
“Hiện tại cách nào, chỉ thể điều binh từ Bình Dương Quan.” Long Ngự nghiêm nghị trả lời.
Huyền Luật cung kính với Vân Mạt: “Vân cô nương, Bình Dương Quan là cửa khẩu an ninh của Kính Đô. Rút bớt một phần binh lực của Bình Dương Quan, vạn nhất Nhung Địch và mấy tiểu quốc nhân cơ hội đến xâm phạm, Kính Đô sẽ lâm thế lưỡng nan.”
Vân Mạt trong lòng hiểu rõ. Khó trách, khó trách Chiến thần đường đường của Đại Sở sắc mặt ngưng trọng như . Điều binh xây đê thì ngoại xâm thể đến. Nếu điều binh, đê vỡ, Đại Sở cũng sẽ lâm cảnh khốn cùng. Lựa chọn thế nào cũng đều là một bài toán khó.
“Biểu ca, một cách, ngươi ?”