Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 1010

Cập nhật lúc: 2025-08-23 03:51:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Mạt đang suy đoán phận của nam tử, Vô Tình và Vô Niệm cũng đang suy nghĩ. Thực lực mạnh mẽ như , hề thua kém Vương gia. Nhìn khắp cả Đại Yến, ngoài Vương gia , tìm nhân vật thứ hai như . Người rốt cuộc là ai? Họ thể khẳng định, mắt tuyệt đối Đại Yến.

Nam tử bẻ gãy kiếm trong tay Vô Tâm, tay áo nhẹ nhàng vung lên, một luồng khí mạnh mẽ bay , đập n.g.ự.c Vô Tâm. Vô Tâm xuất chưởng đón đỡ, hình đánh lui liên tiếp, phụt, phun một ngụm máu.

Vô Niệm kinh hãi, nhảy lên, ôm lấy cô, “Tâm nhi, cô chứ?”

Oa!

Vô Tâm dựa Vô Niệm, phun một ngụm máu, “Không . Niệm nhi, quá mạnh, cô cẩn thận một chút.”

Vừa là cô quá khinh địch.

“Ừm.” Vô Niệm gật đầu, buông Vô Tâm , rút kiếm, phi lên, cũng đ.â.m về phía nam tử tường vây.

Vô Tình theo sát đó, hai một trái một giáp công nam tử.

Sáu Sát của Nhiếp Chính Vương phủ giang hồ cũng là những cao thủ hàng đầu. Thế nhưng, nam tử vẫn yên tường vây, dùng ánh mắt coi thường quét qua Vô Tình và Vô Niệm, “Chút sức mọn của loài kiến.”

“Có là sức mọn của loài kiến , tiếp chúng vài chiêu sẽ .” Vô Niệm lạnh lùng gắt.

Cô bé đối với đàn ông cuồng vọng tự đại mắt vô cùng phản cảm. Kiếm trong tay xoay một vòng, một luồng kiếm khí sắc bén đánh về phía n.g.ự.c nam tử.

Khóe miệng nam tử giật giật, hình thuấn di, dễ như trở bàn tay tránh . Luồng kiếm khí đó của Vô Niệm đánh trúng một cây, cái cây ầm ầm ngã xuống.

Vô Tình dùng khinh công bay đến lưng nam tử, song chưởng đánh về phía lưng .

Nam tử nghiêng mặt, dùng khóe mắt liếc Vô Tình, vẫn nhúc nhích, chờ song chưởng của Vô Tình đánh tới.

Băng!

Vô Tình đánh lưng nam tử, thương chút nào, ngược nội lực của văng , hình như diều đứt dây bay ngoài tường vây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-1010.html.]

Phụt!

Anh bay ngoài tường vây, hình vặn đập hòn non bộ bên ngoài, phun một ngụm máu.

“Vô Tình…” Vô Niệm kinh hãi, thanh kiếm lạnh trong tay xoay một vòng, nữa vẽ một đóa hoa kiếm, chiêu thức trở nên hung hiểm hơn, đ.â.m về phía giữa mày nam tử. Kiếm chiêu sắc bén, cuốn theo tầng tầng lớp lớp sát khí.

Sáu Sát họ như em, thậm chí tình cảm còn hơn cả em ruột. Nam tử thương Vô Tâm, thương Vô Tình, trong lòng Vô Niệm tất nhiên là phẫn nộ.

Nam tử cảm nhận sát ý của Vô Niệm. Dưới mặt nạ, đồng tử lạnh lùng, phun bốn chữ: “Tự tìm đường chết.”

“Niệm nhi, cẩn thận!” Vân Mạt cảm nhận nam tử động sát ý, trong lòng kinh hãi, màng nhiều, phi lên, bằng tốc độ nhanh nhất ngăn cản Vô Niệm.

Đôi mắt lạnh của nam tử nhíu , tay áo rộng tung bay giữa trung, một luồng khí mạnh mẽ đánh về phía n.g.ự.c Vô Niệm.

Vân Mạt cảm nhận luồng sức mạnh cường hãn đó, sợ đến mức thở cũng nhanh hơn nửa nhịp. Nàng một cái thuấn di đến bên cạnh Vô Niệm, một tay nắm lấy cô, kéo sang một bên, khó khăn lắm mới tránh .

Luồng sức mạnh đó tiếp tục bay , cuối cùng, đánh một tòa tú lầu hai tầng của Kiêm Gia Các.

Ầm ầm…

Một tiếng vang lớn, tòa tú lầu hai tầng đó ầm ầm sập xuống, hóa thành một đống phế tích, gạch ngói rơi vãi đầy đất, bụi đất bay mù mịt.

Nguy hiểm thật…

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Vân Mạt trong lòng nghĩ mà sợ. Một chưởng mà rơi Vô Niệm, thể tưởng tượng … Không chỉ Vân Mạt sợ hãi, mà Vô Tâm, Vô Niệm, Vô Tình, Vân Hiểu Đồng, Vân Dật Phàm đều sợ hãi.

“Mẫu , chứ?” Vân Hiểu Đồng đất hét lớn, hình bật lên, định dùng khinh công bay lên.

Vân Dật Phàm cũng nhíu mày chặt, run rẩy Vân Mạt, “Đại tỷ tỷ, đến giúp tỷ!”

“Đồng Đồng, Phàm , hai con lui cho !” Vân Mạt thấy hai đứa nhỏ động tác, sắc mặt đại biến, gần như gắt lên.

Người đàn ông mắt mạnh đến mức biến thái, nhóc và Vân Dật Phàm thể chọc .

Loading...