Mang Theo Không Gian: Người Vợ Bị Bỏ Rơi Làm Giàu - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-08-19 01:20:34
Lượt xem: 49
Hoàng hôn buông xuống, bên trong một căn nhà tranh cũ nát, sơ sài, Vân Mạt lờ mờ mở mắt, ánh đờ đẫn mất một lúc lâu mới định thần . Cô tỉnh vài phút .
Lúc , thứ cô đang lên là tấm nệm cao su quen thuộc, mà là một tấm ván gỗ cứng như đá. Trên đầu chiếc đèn chùm pha lê xa hoa, mà là một mái tranh lỏng lẻo thủng lỗ chỗ. Mấy con nhện đen to bằng ngón tay cái đang giăng tơ mấy cọng cỏ tranh. Cô chậm rãi đảo mắt, thấy giường là một cái bàn ăn bằng gỗ mục, bên cạnh là bốn chiếc ghế cũng ọp ẹp kém. Không tủ âm tường kiểu Âu sang trọng, rèm cửa sổ sát đất cầu kỳ, bất cứ thứ gì cả. Nền nhà là đất đỏ lồi lõm, chân tường còn mấy cái hang chuột đen ngòm và vài con gián đang bò qua bò .
Gặp quỷ ? Đây là nơi nào?
Sau khi quét mắt một vòng quanh phòng, Vân Mạt thu tầm mắt , đồng tử co rút, chìm suy tư…
Cô nhớ rằng, đêm qua thức khuya để tăng ca, đó… chắc là mệt quá mà gục xuống bàn việc. mà, kiếp, tình huống là ? Mở mắt trời đất đổi ?
Lúc hoàng hôn, những vệt nắng chiều yếu ớt xuyên qua khung cửa sổ tre tàn tạ, rọi xuống chiếc bàn, tạo nên những vệt sáng lốm đốm. Đột nhiên, một cơn gió lùa nhà, cánh cửa gỗ mục thổi hé , kẽo kẹt đung đưa giữa trung…
“Mẹ ơi, , tỉnh ?”
Một giọng non nớt, ngọt ngào của trẻ con vọng từ khe cửa, trong giọng lộ rõ vẻ lo lắng. Ngay đó, cánh cửa gỗ mục một bàn tay nhỏ gầy gò vàng vọt đẩy , một bé len bước .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Vân Mạt theo hướng tiếng , ánh mắt dừng bé.
Cậu bé trông bốn năm tuổi, gầy gò xanh xao, tóc tai khô và cháy vàng, mặc một bộ đồ ngắn màu xanh lam cũ nát bạc phếch, đầu gối còn một miếng vá. Tuy bé gầy yếu, nhưng ngũ quan vô cùng xinh , đặc biệt là đôi mắt to đen láy, giống như hai viên ngọc quý lấp lánh.
Thấy Vân Mạt đang nghiêng đầu , bé vui mừng toe toét miệng , để lộ mấy chiếc răng cửa trắng tinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-nguoi-vo-bi-bo-roi-lam-giau/chuong-1.html.]
“Mẹ ơi, , cuối cùng cũng tỉnh , hu hu… Mẹ hôn mê cả ngày trời, con còn tưởng… tưởng cần con nữa, hu hu…”
Vân Hiểu Đồng , đến nỗi chiếc mũi nhỏ cứ sụt sà sụt sịt, trông vô cùng đáng thương. Cậu bé ít khi , , là thật sự đau lòng và sợ hãi.
Mẹ?
Nghe Vân Hiểu Đồng một hồi, Vân Mạt nắm hai chữ mấu chốt nhất. Mẹ? Cái quỷ gì ? Cô sinh một đứa con trai từ khi nào? Nếu cô nhớ lầm, tấm màng của cô vẫn còn nguyên mà.
Vân Mạt nhịn đưa tay lên day trán, lòng rối như tơ vò, một nữa trầm tư.
Vân Hiểu Đồng sụt sịt mấy cái, thấy Vân Mạt nhíu mày suy nghĩ, bé nở một nụ đáng yêu, cẩn thận bưng một chiếc bát sành vỡ đựng nước ấm, lảo đảo đến giường.
“Mẹ ơi, hôn mê cả ngày , chắc là khát lắm. Con đun nước nóng, uống một ít ạ.”
Nói , bé định đưa nước cho Vân Mạt uống, nhưng chiếc giường gỗ cao, mép giường gần như ngang với tai , đưa bát đến tận miệng Vân Mạt thực sự chút khó khăn.
Những lời non nớt mà hiểu chuyện lọt tai, khỏi khiến đau lòng. Vân Mạt dời tay khỏi trán, chống tay từ từ dậy, vươn tay nhận lấy chiếc bát từ tay Vân Hiểu Đồng, tiện thể lau vệt tro bếp mặt .
Cũng vì hành động mà đầu cô đột nhiên đau dữ dội, từng cơn đau âm ỉ như d.a.o bổ, búa khoan.
Cùng với cơn đau, một vài ký ức vụn vặt thuộc về cô hiện lên trong đầu. Dần dần, những mảnh ký ức rời rạc đó nối với , lướt qua trong đầu cô như một cuốn phim tua ngược.