Mang Không Gian : Xuyên Thành Vợ Cũ Độc Ác Của Quyền Thần Bị Lưu Đày - Chương 32: Khêu gợi lòng người

Cập nhật lúc: 2025-09-14 08:06:01
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Đại Nha tủi liền bật , : "Con , nãi nãi thấy con bây giờ thể mang lợi ích gì cho gia đình, nên cảm thấy con ở nhà chướng mắt ?"

"Trước đây tam thẩm đối xử với tam thúc thế nào, đối xử với Đại Bảo Nhị Bảo, đối với nãi nãi và Đại Nha , nãi nãi đều quên ?"

"Chỉ vì nàng bây giờ nấu ăn, là đổi cách , đối xử với nàng ?"

"Còn Nhị Nha, đừng quên đây tam thẩm mắng con thế nào, bây giờ con về phía nàng , thật quá cốt khí ."

Mạnh lão phu nhân và Tô Nhị Nha những lời , sắc mặt đều trắng bệch.

Tô Nhị Nha dám tin Đại Nha tỷ thể trưởng bối như , cãi nãi nãi.

Nàng chút tức giận, nhưng Đại Nha tỷ đang , trong lòng nàng nghẹn ứ.

Nàng thậm chí nên gì.

nàng cảm thấy, tam thẩm đổi hơn, cả nhà hòa thuận thì bao.

Tại cứ mãi bám những chuyện qua buông.

Nếu tam thẩm vẫn như đây, nàng cũng sẽ đến học hỏi qua .

bây giờ tam thẩm thực sự .

Tô Nhị Nha mấp máy môi, gì đó, nhưng thấy ánh mắt đầy oán hận của Đại Nha tỷ, nàng nuốt lời bụng.

Nàng nhiều cũng vô ích.

Đại Nha tỷ lọt tai, dù lọt tai, cũng sẽ sinh lòng oán hận, cho rằng nàng và nãi nãi ý kiến với .

Mạnh lão phu nhân cũng thể thêm nữa.

Nói thêm nữa, nếu con bé nghĩ quẩn thì .

Mười năm , Hầu phủ kết tội, lúc đó Tô Đại Nha năm tuổi, là tuổi ghi nhớ chuyện.

Nàng cũng tận mắt chứng kiến Hầu phủ xảy biến cố, thấy mẫu nàng cần nàng , chỉ cần một phong hưu thư rời khỏi Tô gia.

Khi , Tô Đại Nha đuổi theo xe ngựa của mẫu nàng, chạy lảo đảo, gọi "Nương".

nương nàng tâm địa độc ác, vẫn đầu , cũng bảo xe ngựa dừng .

Tô Đại Nha ngã lăn đất, nàng cũng chẳng thèm liếc mắt một cái.

Sau đó, Tô Đại Nha bệnh một trận.

Suýt chút nữa qua khỏi, nên Mạnh lão phu nhân luôn khỏi đau lòng cho nàng hơn một chút.

Nào ngờ nàng thành thế .

Trước đây từng phát hiện vấn đề, cũng lẽ là do điều kiện của Tô gia , mỗi ngày chỉ lo ăn no bụng, căn bản chẳng mâu thuẫn gì.

Giờ thể ăn no bụng, một vài vấn đề liền phát sinh.

Mạnh lão phu nhân thể run rẩy, run rẩy : "Đại Nha, con thể lời như ."

Gà Mái Leo Núi

Tô Nhị Nha cảm thấy lời của Đại Nha tỷ đang đ.â.m tim nãi nãi.

Tô Nhị Nha chỉ cảm thấy bầu khí tồi tệ, nàng khẽ : "Nãi nãi, Đại Nha tỷ, hai chắc chắn đói , tiên hãy ăn cơm , nếu , cơm canh sẽ nguội mất."

Tô Đại Nha phòng : "Ta ăn cơm, đói."

Tô Đại Nha đây là tuyệt thực để bày tỏ sự vui của .

Mạnh lão phu nhân dường như nhớ chuyện xưa, khóe mắt cũng đỏ hoe.

Tô Nhị Nha nãi nãi đau lòng như , : "Nãi nãi, là để con khuyên Đại Nha tỷ ."

Mạnh lão phu nhân xua tay : "Nhị Nha, con đừng học Đại Nha tỷ của con, con học hành tử tế, học bản lĩnh để dựa năng lực của mà sống , đừng oán trời trách đất."

"Chúng thể thoát khỏi trại lao dịch, thể khôi phục phận thường dân tự do, hơn , huống chi hiện giờ còn thể ăn no bụng, về phía ."

Tô Nhị Nha gật đầu : "Nãi nãi, con hiểu ."

Khi Tô Nhị Nha , sắc mặt chút u sầu.

Cả nhà bàn ăn dùng bữa, Thẩm Nguyệt Dao kìm hỏi: "Có chuyện gì thế, tiểu cô nương phiền não gì đấy."

Tô Nhị Nha nặn một nụ : "Tam thẩm, ạ, chỉ là con đang nghĩ về các bước nấu ăn thôi."

Nãi nãi cho nàng những điều với tam thẩm, còn bảo đừng để tam thẩm bận lòng.

Tam thẩm bận rộn , quả thực thể dùng những chuyện khiến tam thẩm lo lắng.

Thẩm Nguyệt Dao thể Tô Nhị Nha đang tâm sự, nhưng nàng hỏi nhiều, tiểu cô nương tâm sự cũng là chuyện thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-xuyen-thanh-vo-cu-doc-ac-cua-quyen-than-bi-luu-day/chuong-32-kheu-goi-long-nguoi.html.]

khi ăn mỹ vị, Tô Nhị Nha cảm giác tâm trạng lập tức xoa dịu.

"Tam thẩm, món ngon quá ạ, sợi miến mềm mại trơn tru, còn độ dai, wow, ngon quá."

Hương vị còn khác với bột sắn dây pha nước.

Trông thì gần giống mì sợi, nhưng ăn hương vị khác biệt.

"Hơn nữa ăn bụng, còn cảm giác thanh mát."

Tô Nhị Nha rõ ràng ăn qua nhiều món ngon tam thẩm , nhưng khi ăn món , vẫn cảm thấy mỹ vị vô cùng.

Không thứ gì là ngon cả.

Ngay cả Đại Bảo Nhị Bảo cũng vui vẻ khi ăn, khóe miệng mang theo nụ , má lúm đồng tiền cử động liên tục, trông đáng yêu.

Thẩm Nguyệt Dao : "Nếu thích ăn, sẽ tiếp, dù vẫn còn nhiều bột sắn dây."

Thẩm Nguyệt Dao cảm thấy trong nhà vẫn mua thêm vài cái chum lớn mới , nếu sẽ đủ dùng.

Nếu mua chum lớn, lẽ đến trấn mà mua.

Tô Tuyết Y vẫn như khi, trầm mặc tao nhã dùng bữa, còn về việc trong lòng nghĩ gì, thì chẳng ai thể .

"Tam thẩm, con nghĩ món nếu ăn mùa hè, sẽ giải nhiệt."

Thẩm Nguyệt Dao : "Đây là một món nguội, kỳ thực mùa hè cũng nhiều cách món nguội, chỉ miến sắn dây, mà còn mì lạnh, băng phấn, kem tuyết và nhiều món khác."

Đến mùa hè, nàng định những món ăn để bán.

Những thứ Tô Nhị Nha đều , nhưng nàng cảm thấy chắc chắn là những món .

"Còn chồi non cây liễu , thử xem hương vị ?"

Tô Nhị Nha ăn một miếng xong, mắt càng sáng hơn: "Tam thẩm, đây... đây... ngờ chồi non cây liễu món ăn mỹ vị đến thế, thứ thật sự thể ăn ."

Hoàn vị lá cây khó nuốt chút nào, ngon.

"Nếu đây chúng chồi non cây liễu thể ăn , chỉ cần hái chồi non cây liễu về nấu cơm, thì cũng sẽ đói bụng."

Phải rằng bất kể trong trấn trong thôn, cũng cây liễu, chồi non cây liễu càng nhiều.

Thẩm Nguyệt Dao : "Có thể cho trong thôn , nếu hái chồi non cây liễu để ăn, thì cứ việc hái, dù cây liễu cũng là của thôn."

Hầu hết trong thôn đều sống trong điều kiện khó khăn, ít nhà cả gia đình đều thể ăn no bụng.

Có những gia đình một ngày chỉ ăn hai bữa, chỉ để tiết kiệm lương thực.

Lên núi kiếm thức ăn, cũng chỉ thể kiếm chút quả dại để lót , cũng chẳng tác dụng gì.

món ăn từ cây liễu thực sự ngon.

Tô Nhị Nha lời tam thẩm , chỉ cảm thấy tam thẩm nhân nghĩa lương thiện.

Nếu khác , há chẳng sẽ giấu giếm, chỉ để nhà ăn .

"Tam thẩm, quá."

Thẩm Nguyệt Dao : " chúng hái thêm một ít nữa, còn định thể tiểu long bao để ăn."

Bánh bao thì khá quen thuộc, gì lạ, nhưng ở đây tiểu long bao.

Vậy nên Thẩm Nguyệt Dao dự định lát nữa sẽ tiểu long bao để ăn.

Sau khi dùng bữa trưa, thời gian còn sớm, cũng vội vàng gói bánh chẻo.

Thẩm Nguyệt Dao lên núi xem xét một chút.

Tô Nhị Nha đương nhiên cùng.

Thẩm Nguyệt Dao : "Chúng mang thêm vài cái bao tải, để đựng đồ cho tiện."

Chỉ hai gùi hai giỏ, Thẩm Nguyệt Dao cảm thấy đủ dùng.

Nếu là một nàng lên núi, thì đơn giản hơn nhiều, thể dùng công năng của gian.

khi mang theo Tô Nhị Nha, hiển nhiên thể dùng công năng của gian.

Hai cứ thế chuẩn lên núi.

Ngay lúc , Tô Tuyết Y gọi Thẩm Nguyệt Dao : "Dao nương, nàng chờ một chút!"

Xưng hô mật "Dao nương" khiến Thẩm Nguyệt Dao cũng ngây .

Giọng Tô Tuyết Y vốn dĩ dễ , mang theo ngữ điệu trầm ấm như dây đàn, dễ dàng khẽ lay động lòng .

Loading...