Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 708: Thật Không Biết Xấu Hổ
Cập nhật lúc: 2024-12-16 12:24:03
Lượt xem: 15
Lau mồ hôi lạnh trên trán, Tần Lượng cười làm lành nói: "Ninh tổng, hoạt động quảng bá 6G đều do tôi phụ trách, nếu có chỗ nào chưa tốt, sau này tôi có thể cải thiện."
Tần Lượng biết Cố Nam Thư không phải người dễ đối phó, nên không nói chuyện với Cố Nam Thư nữa mà trực tiếp nói với Ninh Thời Ngự.
Lâm Noãn nghe Cố Nam Thư đề nghị, cô xoay cây bút trong tay, khinh thường cười khẩy một tiếng.
Lúc nãy cô vừa vào phòng họp, thấy Cố Nam Thư gọi Diệp Khả đến, liền biết cô ta không có ý tốt, chắc chắn là đang nhắm vào cô.
Quả nhiên, cô đoán đúng, Cố Nam Thư muốn loại cô ra khỏi dự án 6G.
Ngay trước mặt cô, trong cuộc họp mà cũng dám nói thế, xem ra, dạo này Cố Nam Thư và Ninh Thời Ngự quan hệ khá tốt.
Tần Lượng ngồi bên cạnh Lâm Noãn, anh thấy Lâm Noãn dửng dưng như không, tim như muốn nhảy ra khỏi miệng.
Bị người ta chơi xấu ngay trước mặt thế này mà Lâm Noãn vẫn còn bình tĩnh được!
Cố Nam Thư này, lúc trước đào người của công ty họ chính là làm chuyện thất đức.
Giờ còn công khai chia rẽ Lâm Noãn và Ninh Thời Ngự, người này sao lại xấu xa như vậy?
Tần Lượng huých khuỷu tay vào Lâm Noãn, nhỏ giọng nói: "Lâm tổng, cô lên tiếng, bày tỏ thái độ đi! Không thể để Cố Nam Thư được như ý."
Dù anh có trăm cái miệng, nhưng anh cũng không phải ông chủ.
Có rất nhiều chuyện, anh nói cũng chẳng ai nghe.
Lâm Noãn nghe Tần Lượng nhắc nhở, cô khẽ cười, cây bút trong tay gõ nhẹ lên bàn, thản nhiên nhìn Ninh Thời Ngự: "Ninh tổng là người phụ trách dự án này, tôi nghe theo sự sắp xếp của anh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-708-that-khong-biet-xau-ho.html.]
tuanh1
Tô Mộ Bạch đã bị anh ta cướp mất, cô tiếp tục ở lại đây cũng chẳng còn ý nghĩa gì.
Ninh Thời Ngự thấy Lâm Noãn thờ ơ, trong lòng bực bội.
Phải chăng Tô Mộ Bạch không còn nữa thì Lâm Noãn cũng không định hợp tác với anh nữa?
Tần Hoài thấy Ninh Thời Ngự nhíu mày, anh đá chân vào bàn họp, ngả người ra sau, lười biếng nói: "Tam ca, làm việc cũng nên nhớ chút tình nghĩa, huống hồ công ty của Lâm Noãn làm đã là tốt nhất rồi."
Sau đó, anh liếc nhìn Cố Nam Thư: "Hơn nữa, dù làm người hay làm việc cũng không nên quá thất đức, nếu không sẽ gặp báo ứng."
Cố Nam Thư cười lạnh.
Báo ứng? Báo ứng gì chứ? Cô ta chính là báo ứng của Lâm Noãn.
Cố Nam Thư nhìn Ninh Thời Ngự, thấy anh không tỏ thái độ gì với Lâm Noãn, liền được đằng chân lân đằng đầu: "Ninh tổng, anh hãy cho tập đoàn Vân Thư chúng tôi một cơ hội, cho Diệp Khả một cơ hội đi! Tôi thấy lời Tần Hoài vừa nói không sai chút nào."
"Làm người làm việc vẫn phải nhớ chút tình xưa, anh xem tôi và Diệp Khả quen biết anh từ nhỏ, nếu tính về tình nghĩa, chúng tôi không thua kém ai đâu."
Tần Hoài thấy Cố Nam Thư mượn lời của anh, bèn trừng mắt: "Không biết xấu hổ."
"Thời Ngự, chuyện này không có gì đáng bàn, không cần thảo luận nữa." Mục Nam Kiêu nói xong, liền đứng dậy, không định tiếp tục cuộc họp.
Cố Nam Thư thấy vậy, kéo ghế ngồi xuống cạnh Ninh Thời Ngự, ôm lấy cánh tay anh, nũng nịu: "Ninh tổng, anh cho Diệp Khả một cơ hội đi! Tôi đảm bảo cô ấy làm không thua kém gì Truyền thông Thâm Thâm."
Diệp Khả thấy Cố Nam Thư như vậy, trong lòng cũng thấy phiền cô ta, phiền cô ta cứ lấy chuyện cứu Ninh Thời Ngự ra để lợi dụng tình cảm.
Hơn nữa, cô ta cũng không hiểu rõ Ninh Thời Ngự lắm.
Ninh Thời Ngự thấy Cố Nam Thư ngồi xuống bên cạnh, còn ôm lấy tay mình, sắc mặt lập tức sa sầm.