Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 701: Nếu như là anh

Cập nhật lúc: 2024-12-16 12:23:52
Lượt xem: 15

Sau khi Tô Mộ Bạch bị Tô Vạn Lý đuổi ra, Tô Vạn Lý còn cố ý chào hỏi rất nhiều xí nghiệp, bảo họ đừng nhận Tô Mộ Bạch vào làm.

Ông ta còn nói, nếu ai dám nhận Tô Mộ Bạch vào làm, đó chính là đối đầu với ông ta.

Tô Vạn Lý vừa nói lời này, ai còn dám tuyển dụng Tô Mộ Bạch.

Chẳng nói đến những doanh nghiệp lớn nổi tiếng, ngay cả những công ty nhỏ cũng không chịu thuê Tô Mộ Bạch.

Tô Mộ Bạch lại không có tiền, tiền của Lâm Noãn và Cao Tiểu Mỹ cũng bị đóng băng.

Vì vậy, Tô Mộ Bạch đành phải lựa chọn giao đồ ăn trong số các công việc như chuyển phát nhanh, giao đồ ăn và dọn dẹp vệ sinh.

Nếu có vốn, với đầu óc của Tô Mộ Bạch, chắc chắn anh có thể gây dựng sự nghiệp.

Nghe Lâm Noãn xót xa, anh bật cười, sau đó ôm vai cô: "Em yêu, em không hiểu khổ nhục kế của anh rồi đấy!"

"Mỗi ngày anh mặc đồng phục vào, việc đầu tiên là tự chụp ảnh đăng lên mạng xã hội, hoặc gửi thêm vài tấm cho mẹ anh.

"Khổ nhục kế?" Lâm Noãn chớp đôi mắt to: "Khổ nhục kế gì?"

Tô Mộ Bạch ôm chặt Lâm Noãn hơn: "Mẹ anh đã bắt đầu xót anh rồi, mấy ngày nay cứ ở nhà cãi nhau với bố anh! Bà ấy muốn bố anh đích thân đón anh về, anh đoán chắc không bao lâu nữa, bố anh sẽ phải mời anh về làm chủ tịch."

tuanh1

"..." Lâm Noãn.

Cô thật sự nghĩ Tô Mộ Bạch đang trải nghiệm cuộc sống, hóa ra anh lại có toan tính như vậy.

Chỉ là, anh không khiến Tô Vạn Lý đồng cảm trước mà lại khiến cô áy náy trước.

Tô Mộ Bạch thấy Lâm Noãn nhìn mình không nói gì, khẽ cười, véo má cô: "Em mau vào nhà tắm rửa thay đồ đi! Anh phải đi làm rồi."

Lâm Noãn gỡ tay Tô Mộ Bạch ra khỏi cổ mình: "Đi đi! Bây giờ trời vẫn còn nóng, anh cẩn thận đừng bị say nắng nhé."

"Ừm!"

Tô Mộ Bạch đáp lại, rồi đi về phía thang máy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-701-neu-nhu-la-anh.html.]

Vào thang máy, nụ cười trên môi anh lập tức biến mất.

Tối qua Lâm Noãn chăm sóc Ninh Thời Ngự cả đêm, trong lòng Tô Mộ Bạch bỗng thấy khó chịu.

Anh đang nghĩ, nếu là anh bị ốm, Lâm Noãn cũng sẽ chăm sóc anh như vậy không?

Vừa rời khỏi khu nhà không lâu, Tô Mộ Bạch nhận được một đơn hàng lớn, là trà sữa và bánh ngọt của một đoàn làm phim.

Tô Mộ Bạch nhận đơn, cưỡi chiếc xe đạp của mình, đi lấy hàng.

Phải nói, những ngày trải nghiệm cuộc sống này cũng khá thú vị.

Mấy hôm nay, anh còn thấy bản thân lên cả tin tức, nói là có người nhìn thấy một người rất giống anh đang giao đồ ăn.

Tô Mộ Bạch nghĩ mà buồn cười, nào có giống, rõ ràng là anh.

Đến địa điểm giao hàng, Tô Mộ Bạch thấy một nhóm cô gái trang điểm lộng lẫy chạy về phía mình.

Tuy nhiên, dù những cô gái này đều xinh đẹp rạng ngời, mỗi người đều là mỹ nhân, Tô Mộ Bạch lại chẳng hề hứng thú.

Trong mắt anh, không ai sánh bằng Lâm Noãn nhà anh.

Đưa đồ ăn cho các cô gái, Tô Mộ Bạch nói với vẻ bực bội: "Lần sau đặt nhiều đồ như vậy thì nhớ đặt nhiều đơn, chỉ với chút tiền công này thì người ta sống sao nổi."

"Cô Ngôn, đây là cà phê của cô, còn có bánh ngọt."

"Cô Ngôn, cô có muốn hoa quả này không?"

Cách đó không xa, Lục Ngôn Ngôn nằm dài trên ghế tựa như bà hoàng, trên sống mũi đeo một cặp kính râm đen to bản, ai nhìn cũng thấy rõ vẻ ta đây.

Thấy mọi người dâng đồ cho mình như dâng Phật, cô ta xua tay ra hiệu, rồi chỉ vào Tô Mộ Bạch ra lệnh: "Giọng anh nghe quen quá, bỏ mũ bảo hiểm ra cho tôi xem nào."

Tô Mộ Bạch nghe Lục Ngôn Ngôn ra lệnh, khịt mũi coi thường.

Cô ta tưởng mình là ai mà bảo anh bỏ là anh bỏ?

Loading...