Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 639: Có Hay Không Cũng Được

Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:43:52
Lượt xem: 13

Lâm Noãn mở to mắt, nhìn chằm chằm Ninh Thời Ngự, nhìn sự phẫn nộ và ham muốn của anh.

Cô không giãy giụa, thậm chí không có bất kỳ phản ứng nào.

Ninh Thời Ngự nhìn Lâm Noãn như cá chết, tay phải đặt lên eo cô, véo mạnh một cái.

Lâm Noãn đau đến hít vào một hơi, mồ hôi lạnh trên trán cũng toát ra.

Nhưng cô chỉ rên lên một tiếng, không hề cầu xin hắn tha thứ.

Ninh Thời Ngự tức không chỗ xả, ôm cô ném lên ghế sofa trong phòng khách.

Tim Lâm Noãn thắt lại.

Cô nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Ninh Thời Ngự, bình tĩnh nói: "Ninh Thời Ngự, nếu anh muốn thì nhanh lên, ngày mai em có một cuộc họp quan trọng, em còn phải nghỉ ngơi."

Những lời của Lâm Noãn như gáo nước lạnh dội lên đầu Ninh Thời Ngự, dập tắt cơn giận của anh.

Đối với cô, anh có hay không cũng chẳng quan trọng sao?

Cười nhẹ một tiếng, Ninh Thời Ngự ngồi dậy khỏi người Lâm Noãn.

Anh đến gần cửa ban công, đưa tay mở cửa ra rồi bước ra ngoài.

Ngẩng đầu nhìn ra ngoài, vầng trăng tròn trên bầu trời đặc biệt sáng.

Anh nói: "Lâm Noãn, nếu em giận, nếu em có gì muốn hỏi thì cứ hỏi thẳng anh, không cần phải quanh co."

Trong phòng, Lâm Noãn cười khẩy, ai lại đi ép người khác phải giận chứ?

tuanh1

Cô nói: "Ninh Thời Ngự, nếu anh muốn em giận thì cứ coi như em đang giận đi! Chỉ là hôm nay em thật sự mệt, ngày mai em làm ầm với anh được không?"

Lâm Noãn nói xong, xách túi lên, không ngoái đầu lại mà bước đi.

Cửa phòng đóng sầm lại, Ninh Thời Ngự không đuổi theo.

Trong hành lang, Lâm Noãn cười tự giễu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-639-co-hay-khong-cung-duoc.html.]

Đêm qua, anh còn ôm cô, nói vĩnh viễn không ngủ đủ, đêm nay đã chán ghét rồi sao?

Đây là lần đầu tiên Ninh Thời Ngự lý trí như vậy, chắc là nhìn gương mặt cô không còn cảm giác mới mẻ nữa!

Cũng phải, đã ngủ với nhau nhiều lần như vậy, còn gì mới mẻ nữa.

Hơn nữa, bây giờ còn có người tình cũ Cố Nam Thư lâu ngày gặp lại đến dâng hiến tình yêu, Ninh Thời Ngự thích chinh phục những người phụ nữ đã từng bỏ anh nhất, giờ cô đã là con cá cắn câu, không còn giá trị nữa rồi.

Bấm mã số vào cửa, Lâm Noãn thản nhiên thay giày.

Cô nghĩ thầm, thôi vậy, đây vốn là kết quả cô muốn.

Vũng nước đục của Ninh Thời Ngự, cô sớm không muốn dính vào, có Cố Nam Thư xông pha, cô còn mong gì hơn.

Tắm xong, Lâm Noãn nằm xuống giường nhưng không hề buồn ngủ.

Trăn trở trên giường, trong đầu cô toàn là cảnh Cố Nam Thư ngồi trên đùi Ninh Thời Ngự.

Ôm gối, Lâm Noãn cười lạnh.

Ninh Thời Ngự hôm nay thấy cô không vừa mắt, chắc là vì cô vào không đúng lúc, phá hỏng chuyện tốt của anh và Cố Nam Thư!

Cũng khổ cho anh thật, tối phải đối phó với cô, ngày còn phải đối phó với người phụ nữ khác.

Lại trở mình, tay phải Lâm Noãn đặt lên gối, phát hiện gối đã ướt.

Khẽ cười, Lâm Noãn cọ mặt vào gối, tự chế giễu: "Lâm Noãn, em thật vô dụng, chẳng qua chỉ là Ninh Thời Ngự thôi mà?"

Lấy hai viên thuốc an thần từ ngăn kéo, Lâm Noãn nhắm mắt lại, cố gắng chìm vào giấc ngủ.

——

Mấy ngày sau đó, trạng thái của Lâm Noãn vẫn rất bình thường.

Ăn uống bình thường, làm việc bình thường.

Ninh Thời Ngự gọi điện, cô cũng nghe, Ninh Thời Ngự rủ ăn cơm, cô cũng đi như không có chuyện gì.

Chỉ là mỗi ngày sau khi tan làm, cô đều ở lại công ty thêm một lúc mới về.

Loading...