Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 622: Cô Ấy Rất Đặc Biệt
Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:43:30
Lượt xem: 14
Nếu anh thật sự cố ý chế giễu cô, chắc chắn sẽ không thưởng nhiều tiền như vậy!
"Trác Phàm, tối qua anh cũng không ăn gì cả đêm, mau ăn chút gì đi! Đừng áy náy vì Tiểu Mỹ chỉ được ăn cháo, ngày mai cô ấy có thể ăn thêm được rồi." Lâm Noãn kéo Trác Phàm khuyên nhủ.
Trác Phàm liếc nhìn đứa bé trong nôi, rồi nhìn sắc mặt tái nhợt của Cao Tiểu Mỹ, đột nhiên cảm thấy có trọng trách đặt trên vai mình.
Tuy nhiên, trách nhiệm này lại mang đến cảm giác hạnh phúc tràn đầy, khiến anh cảm thấy có chỗ dựa.
Một lát sau, Cao Tiểu Mỹ ăn xong bữa sáng, Lâm Noãn và Ninh Thời Ngự cùng đi làm.
tuanh1
Mấy ngày sau đó, cô phải chạy qua lại giữa công ty và bệnh viện, thấy tình trạng của Cao Tiểu Mỹ ngày càng khá hơn, em bé ăn ngủ tốt, cô cũng yên tâm phần nào.
Trưa hôm đó, khi Lâm Noãn đang xem tài liệu dự án trong văn phòng thì có tiếng gõ cửa.
Lâm Noãn bình thản nói "mời vào", chỉ thấy Tần Tiếu xách một hộp cơm, cẩn thận đẩy cửa bước vào.
Lâm Noãn vội đặt tài liệu xuống, ngẩng lên nhìn cô và hỏi: "Thư ký Tần, có chuyện gì không?"
Có lẽ vì Tần Tiếu có vài phần giống mình, Lâm Noãn cảm thấy đặc biệt có thiện cảm với cô.
Lần đầu gặp cô ấy, cô không hề thấy xa lạ, như gặp người quen, giống như đã quen biết từ kiếp trước.
Cô gái nhìn Lâm Noãn, khóe miệng nở nụ cười rạng rỡ, nhanh chóng bước đến trước mặt, đặt hộp cơm lên bàn và ngượng ngùng nói: "Cao tổng về sinh em bé rồi, mấy ngày nay Lâm tổng không ăn uống đàng hoàng, nên hôm nay em cố ý mang cho chị một phần."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-622-co-ay-rat-dac-biet.html.]
Ngay sau đó, cô lại giải thích: "Lâm tổng, những món này đều do mẹ em nấu sáng nay, sau khi chín đã chia thành hai phần luôn, rất sạch sẽ, chị cứ yên tâm ăn."
Lâm Noãn nghe cô giải thích, bật cười: "Thư ký Tần, em khách sáo quá, làm chị ngại quá."
"Lâm tổng, chị đừng ngại, thật ra tối qua em có nói với mẹ là chị bận đến nỗi không ăn uống được, sáng nay mẹ em đã chuẩn bị thêm một phần, bảo nấu cho một người hay hai người cũng như nhau, nên bảo em mang cho chị một phần."
Lâm Noãn nghe nói bữa trưa này là do mẹ Tần Tiếu chủ động chuẩn bị, cô hơi bất ngờ: "Cô thật có tấm lòng, vậy chị không khách sáo nữa, thư ký Tần, em về giúp chị cảm ơn cô nhé, nói chị làm xong đợt này sẽ đến tận nhà cảm ơn."
"Lâm tổng, chị nói quá lời rồi, nếu chị thật sự đến nhà em, mẹ em chắc sẽ mắng c.h.ế.t em mất." Tần Tiếu muốn Lâm Noãn bớt áp lực nên giải thích thêm: "Thật ra chị là thần tượng của mẹ em, bà khen chị có bản lĩnh, có tình nghĩa, còn kiện tụng miễn phí giúp người khác, nói em được làm việc ở công ty chị là vinh hạnh của em."
"Hơn nữa em đến tập đoàn Trung Thâm làm việc cũng là do mẹ em gợi ý."
Lâm Noãn nghe Tần Tiếu khen mình, cô cười ngượng ngùng.
Cô gái này, nói nhiều như vậy, chẳng phải là sợ cô đến nhà sao?
Thôi được rồi, không đến thì thôi.
Vì vậy, cô gật đầu: "Chị hiểu rồi, chị không làm cô thêm áp lực nữa, phiền em nhắn giúp chị một lời cảm ơn nhé."
"Vâng, em ra ngoài trước đây, không làm phiền chị ăn cơm nữa." Cô gái nói xong liền rời khỏi văn phòng của Lâm Noãn.
Nhìn bóng lưng Tần Tiếu, Lâm Noãn mỉm cười.
Sau đó, cô mở hộp cơm Tần Tiếu mang đến, bày đồ ăn ra, có canh nấm thịt nạc, khoai tây om sườn, cá kho tàu và mấy con tôm hấp, cùng với rau xanh.