Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 595: Người Đi Trà Nguội
Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:42:02
Lượt xem: 15
Số tiền này là khoản bồi thường bằng tiền mặt thực sự!
Dự án ở khu Lục An thất bại, nhiều công ty không còn hợp tác với họ nữa, ngân hàng cũng không cho vay, cô ấy lấy đâu ra tiền để đền.
"Không có tiền thì bán công ty đi." Thái độ của Nam Khai rất cứng rắn.
"Anh, tập đoàn Vân Thư là em vất vả mới gây dựng được, anh bảo em cứ thế bán nó đi, em không thể nào chịu nổi." Nam Thư nước mắt lưng tròng, tiếp tục nói: "Anh, anh giúp em lần này được không, lần sau em nhất định nghe lời anh, không làm liều nữa, trước khi quyết định gì em đều sẽ bàn với anh, được không?"
Ông nội thấy Nam Thư khóc liền vội đứng ra.
Ông nói: "Nam Khai, chuyện của Vân Thư lần này không chỉ là chuyện của một mình nó, việc này cả ba mẹ và ông đều tham gia giúp đỡ, vậy coi như là chuyện của nhà họ Cố ta, hơn nữa là do thằng nhóc Thời Ngự kia không biết điều."
"Lần trước vụ 6G, nhà họ Ninh đã đồng ý cho Nam Thư tham gia, cuối cùng lại cho chúng ta leo cây, việc này ai mà không tức? Lẽ nào con có thể nhìn nhà họ Cố ta bị thằng nhóc Thời Ngự chà đạp sao?"
"Nam Khai, chuyện này dù thế nào con cũng phải giúp Nam Thư."
"Hơn nữa, con không phải rất thân với ông Chu đó sao? Ông ta phụ trách quy hoạch, con tặng quà cho ông ta, nhờ ông ta thương lượng với cấp trên, chuyển kế hoạch xây trường về khu Lục."
Ông cụ ngồi thẳng lưng trên ghế sofa, hai tay nắm chặt gậy, từng câu từng chữ đều rất chắc chắn.
Có vẻ như nếu Nam Khai không giúp Nam Thư lần này, anh sẽ là kẻ xấu xa của nhà họ Cố.
tuanh1
Nam Khai nghe lời ông cụ, chỉ thấy vô lý và cố tình gây sự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-595-nguoi-di-tra-nguoi.html.]
Bảo anh đi biếu xén người khác, bao nhiêu năm làm việc anh chưa từng làm chuyện này, cũng không thèm làm chuyện này.
Lạnh lùng nhìn ông nội một cái, Nam Khai bình thản nói: "Ông, việc con đi tặng quà cho cục trưởng Chu là không thể, hơn nữa Thời Ngự cũng rất thân với cục trưởng Chu, dù con có hạ mình đi tặng quà, cục trưởng Chu chưa chắc đã nể mặt con."
"Không thể nào, lão Chu không thể không nể mặt cháu, dù không nể mặt cháu, hắn còn dám không nể mặt ông sao? Ông từng là cấp trên của hắn." Sắc mặt ông cụ trầm xuống, nghiêm túc nói.
"Ông bảo ông ta nể mặt ông? Ông à, nếu những người đó thật sự nể mặt, Nam Thư đã rơi vào tình cảnh này sao? Đã phải đến cầu xin con sao?"
"..." Ông cụ lập tức nghẹn lời.
Người đi trà nguội thật! Người đi trà nguội...
"Anh, em van xin anh, xin anh giúp em lần này được không?" Nam Thư vừa nói xong liền quỳ xuống.
Lúc này, ông và bà Cố đã về, họ bận việc của tập đoàn Vân Thư nên giờ mới về.
Bà Cố thấy Nam Thư quỳ trước Nam Khai liền nổi giận, tiến lên kéo Nam Thư dậy: "Nam Thư, sao con lại quỳ nó? Nó là anh con, giúp con là điều đương nhiên."
Không đợi Nam Khai phản bác, bà Cố lại nói trước: "Nam Khai, con giỏi lắm nhỉ! Ba mẹ nuôi con lớn thế này là để con bắt nạt người nhà sao?"
"Con cứ một mực không chịu giúp Nam Thư, rốt cuộc con tính toán gì? Là muốn lấy Nam Thư để lấy lòng con Lâm đó phải không?"
"Hừ, những chuyện này con quản không được à? Lúc trước con giúp Lâm Noãn làm dự án khu công nghệ cao sao không nói quản không được? Lẽ nào em gái ruột của con còn không bằng một người đàn bà đã từng lấy chồng sinh con sao?"