Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 593: Cảm Giác Thật Tốt

Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:41:59
Lượt xem: 15

Chị Quế thấy vậy, vội vàng lau miệng cho thằng bé, nhặt những hạt cơm văng ra: "Không sao không sao, trẻ con là sạch sẽ nhất mà."

"Thằng nhóc ranh này, tâm cơ không đơn giản, còn biết phá đám ta, làm ta khó chịu." Ninh Thời Ngự nói xong bưng bát lên, cũng không ghét bỏ thằng bé.

Thằng bé lạnh lùng liếc anh một cái, bưng bát đũa lên tiếp tục ăn.

Chị Quế nhìn hai người kiêu ngạo một lớn một nhỏ, vui vẻ nói: "Anh Ninh, thằng bé càng ngày càng giống anh, nhất là biểu cảm nghiêng mặt vừa rồi, y hệt nhau luôn."

Lông mày Ninh Thời Ngự bỗng nhướng lên, nhìn chằm chằm thằng bé không rời.

Chị Quế nói vậy, anh cũng thấy có vài phần giống.

Hơn nữa, anh thấy Lâm Thâm Thâm mấy ngày nay lớn rất tốt, không giống trẻ hai tuổi, trông như ba tuổi rồi.

Lâm Noãn thấy ánh mắt nghiêm túc của Ninh Thời Ngự, vội cười nói: "Thâm Thâm gọi anh là ba rồi, đương nhiên phải giống chứ."

Ninh Thời Ngự quay sang nhìn Lâm Noãn đầy ngờ vực.

Lâm Noãn vội gắp thức ăn cho anh: "Anh Ninh, hôm nay anh vất vả rồi, ăn nhiều vào."

"Mẹ ơi, con." Thằng bé ghen tị, bưng bát đưa cho Lâm Noãn.

"Được rồi, Thâm Thâm cũng ăn nhiều vào, ăn cùng ba con nhé." Lâm Noãn gọi Ninh Thời Ngự là ba của Thâm Thâm đã quen.

Nghe tiếng "ba" đó, tâm trạng Ninh Thời Ngự rất tốt, dưới bàn lấy chân cọ vào Lâm Noãn, bắt đầu trêu chọc cô.

Mặt Lâm Noãn tỏ vẻ bình thản, trong lòng đã chửi thầm ngàn vạn lần, thăm hỏi tổ tiên nhà họ Ninh một lượt.

----

tuanh1

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-593-cam-giac-that-tot.html.]

Sau bữa tối, chị Quế bế Thâm Thâm về phòng đối diện tắm rửa nghỉ ngơi, Lâm Noãn thì giúp Ninh Thời Ngự rửa bát.

Trước bồn rửa, Lâm Noãn buộc tóc đuôi gà, mặc tạp dề hoa, trông rất hiền dịu.

Ninh Thời Ngự dựa khung cửa, khóe môi nở nụ cười ấm áp.

Lúc này, anh bỗng đi đến sau lưng Lâm Noãn, ôm lấy cô.

Anh tựa cằm lên vai cô, hôn nhẹ lên má: "Em yêu, cảm giác này thật tuyệt, mong chúng ta mãi như thế này."

Lâm Noãn thấy ngứa ngáy khi Ninh Thời Ngự cọ vào mặt, liền nghiêng đầu sang bên: "Ninh Thời Ngự, đừng đùa nữa, em còn đang rửa bát."

"Anh giúp em." Ninh Thời Ngự nói xong liền nắm lấy hai tay Lâm Noãn.

Lâm Noãn vùng vẫy vài cái, thấy anh không chịu buông, cũng lười làm ầm ĩ nên để mặc anh nắm tay mình nghịch ngợm.

Vì thế, công việc đáng lẽ chỉ mất 20 phút đã kéo dài gần một tiếng đồng hồ.

Sau khi dọn dẹp nhà bếp xong, Lâm Noãn buộc lại mái tóc rối, vừa định nói về trước thì Ninh Thời Ngự đã kéo cổ tay cô lại: "Lâm Noãn, bữa tối nay là do anh nấu đấy, em không muốn đền đáp anh sao?"

Lâm Noãn cười gượng: "Vậy ngày mai em nấu cho anh."

Ninh Thời Ngự buông tay cô ra, rồi nhanh chóng ôm eo kéo cô vào lòng: "Với tay nghề của em, anh có ăn nổi không?"

Lâm Noãn chớp chớp đôi mắt to: "Vậy anh dạy em là được mà?"

"Dạy em?" Ninh Thời Ngự mỉm cười, cúi người áp trán vào trán cô: "So với dạy em trong bếp, anh thích dạy em trên giường hơn, hơn nữa em có năng khiếu về mặt này."

Nói xong, Ninh Thời Ngự cúi người bế Lâm Noãn lên, đi về phía phòng ngủ.

Hôm nay cô đã đồng ý nấu cơm cho anh, vậy thì sau này đừng nghĩ đến chuyện về phòng đối diện ngủ nữa, cứ ở lại đây với anh.

Loading...