Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 587: Cô Không Đáng Giá

Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:41:49
Lượt xem: 20

Ninh Thời Ngự bắt chéo chân, lười biếng dựa vào ghế, thờ ơ nói: "Biết thì sao?"

Nếu không phải Cố Nam Thư quá kiêu ngạo, ký hợp đồng đặt cược với người ta để cướp đất của hắn, có lẽ hắn đã không quyết liệt đến vậy.

"Vậy anh cố ý?" Cố Nam Thư không thể tin nhìn Ninh Thời Ngự, cảm thấy anh ta quá độc ác.

Ninh Thời Ngự lạnh lùng cười: "Chẳng lẽ tôi đã từng làm việc gì không phải cố ý sao?"

tuanh1

Hai tay Cố Nam Thư nắm chặt mép bàn làm việc của anh ta, móng tay tức đến trắng bệch.

Cô nghiến răng nói: "Ninh Thời Ngự, anh có biết không, tôi mua mảnh đất này đầu tư 100 tỷ, hứa sẽ bồi thường gấp đôi nếu 3 năm không chia được lợi nhuận."

Hiện nay chuyện ký hợp đồng đặt cược trong giới đầu tư, giới điện ảnh đã quá phổ biến.

Tuy nhiên, hợp đồng 200 tỷ, Cố Nam Thư là người đầu tiên.

"Đó là việc của cô, liên quan gì đến tôi?" Ninh Thời Ngự hờ hững nói.

"Ninh Thời Ngự, chúng ta quen biết gần 30 năm rồi, anh có cần phải dồn tôi đến c.h.ế.t không?" Cố Nam Thư cau mày, nhìn chằm chằm vào Ninh Thời Ngự.

Cố Nam Thư càng không ngờ, cô mới rời thành phố A vài năm mà thực lực của Ninh Thời Ngự đã mạnh đến mức có thể đè bẹp cả quan hệ của ông nội anh ta.

Khó trách lần trước vụ 6G, hắn không nể mặt chút nào.

Ninh Thời Ngự nghe Cố Nam Thư chất vấn, thản nhiên nói: "Quen biết? Lúc Cố đại tiểu thư nhảy ra tranh đất với tôi có nghĩ đến tình quen biết không?"

Rồi Ninh Thời Ngự thu lại nụ cười, lạnh lùng nói: "Cố Nam Thư, đã dám cướp đất của tôi thì phải chịu trách nhiệm."

Trước khí thế của Ninh Thời Ngự, Cố Nam Thư lập tức chùn bước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-587-co-khong-dang-gia.html.]

Lúc mua đất, cô còn cam đoan với ông nội rằng vụ này chắc chắn không lỗ, là bước đầu tiên vượt qua tập đoàn Ninh thị.

Dù sao các cơ quan liên quan đều đã quyết định xây trường ở quận Lục An, cô không ngờ Ninh Thời Ngự lại có năng lực lớn đến vậy, có thể xoay chuyển tình thế.

Liếm môi, Cố Nam Thư nhẹ giọng nói: "Ninh Thời Ngự, tôi xin anh được không, đừng sửa phương án xây trường ở quận Lục An, tôi hứa sau này không đấu với anh nữa."

Ninh Thời Ngự cười khẩy, đầy khinh thường.

Anh ta nói: "Xin tôi? Cố Nam Thư, cô nghĩ mặt mũi của cô đáng giá mấy đồng? Nếu không còn việc gì khác, mời Cố lão bản về đi."

"Thời Ngự, tôi đã phải hạ mình cầu xin anh rồi." Cố Nam Thư kéo dài giọng nói.

Đã lâu rồi cô không gọi anh ta là Thời Ngự, mối quan hệ thân thiết ngày xưa dường như đã là chuyện kiếp trước.

Ninh Thời Ngự cười nhạt, rồi đứng dậy, thong thả bước đến trước mặt Cố Nam Thư.

Một tay anh ta chống lên mép bàn, một tay chống lên ghế của Cố Nam Thư, chuyển chủ đề: "Cố Nam Thư, lần trước cô nói về chứng cứ của Lâm Noãn, tôi muốn hỏi đó là chứng cứ gì? Từ đâu ra?"

Lần trước, Cố Nam Thư không nói rõ, chỉ bảo Lâm Noãn muốn mạng anh ta mà anh ta vẫn bỏ qua.

Nhưng Ninh Thời Ngự đã đoán được, cô ấy ám chỉ vụ hỏa hoạn 4 năm rưỡi trước.

Cố Nam Thư nhíu mày, không ngờ Ninh Thời Ngự lại quan tâm đến chứng cứ trong tay cô.

Phải chăng anh ta sợ cô công khai chứng cứ sẽ gây rắc rối cho Lâm Noãn?

Nhưng anh ta đã nói người trong cuộc không truy cứu thì chứng cứ cũng vô dụng mà.

Hay là dù có chứng cứ xác thực về vụ cháy năm đó, anh ta vẫn không tin Lâm Noãn gây ra, nên vẫn đang điều tra?

Loading...